"Anh có muốn ăn cháo không ?"
"Để chút nữa nhé, anh không muốn ăn bây giờ"
Minh An đột ngột đưa tay sờ lên trán Gia Ngôn làm anh giật mình chút. Cô lại dùng tay kia sờ trán mình thì thẩy chẳng khác biệt mấy
"Hình như là không được vậy nếu làm như vậy chắc sẽ biết được thôi nhỉ"
Vừa nói xong cô sát lại chạm trán của mình vào trán anh để kiểm tra làm Gia Ngôn lại thêm phen hú hồn, mặt cũng bắt đầu đỏ lên rồi ấp úng
"An An, em. làm gì vậy ?"
"Em đang xem anh còn sốt hay không, cũng đỡ nóng hơn ban nãy một chút rồi, nhưng mà bác sĩ nói rằng anh cần phải nghỉ ngơi và uống thuốc, vì sốt siêu vi này uống thuốc hạ sốt cũng không đỡ được nên có thể sốt cao bất cứ lúc nào, nếu thấy khó chịu gì thì phải bảo em luôn đấy"
Gia Ngôn thoáng chốc nhìn Minh An y hệt một người mà anh luôn yêu quý và tôn trọng nhưng mà người đó đã qua đời vì một tai nạn thương tâm và bây giờ dù anh có muốn gặp lại thì cũng muộn rồi
"Anh sao vậy, có thấy khó chịu trong người không, em thấy sắc mặt anh trắng bệch luôn đấy"
"À không đâu, chỉ là anh nhớ đến vài chuyện thôi, anh không sao, em đừng lo"
Gia Ngôn lắc đầu rồi cười nhẹ nhàng. Minh An ngồi bên cạnh giường anh suy tư đủ điều, chuyện này dù cũng khá lâu rồi nhưng cô vẫn rất muốn tìm câu giải thích cho lần cãi nhau giữa Gia Ngôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-mua-mang-noi-nho/3574163/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.