Minh An khoác chiếc áo choàng mỏng ra ngoài đi tìm Gia Ân. Bây giờ đã khuya nên con đường vắng tanh không một bóng người, đôi khi còn có gió lạnh thổi ngang tai làm cô sởn gai ốc, hồn vía lên mây
"Em sẽ tìm ở gần nhà của cậu ta"
"Vậy anh sẽ tìm xung quanh đâyvaf ở nơi xa hơn, xem có la cà đâu không, nếu có chuyện gì phải gọi cho anh ngay đấy"
Nói rồi cả hai người vừa chạy vừa ngó nghiêng xung quanh xem có tìm thấy Gia Ân hay không. Cậu ta rất ít khi như vậy nhưng có vẻ lần này cue snhuw biệt tăm không dấu tích gì
Cuối cùng do đuối sức nên Minh An dừng chân mà thở hổn hển. Từng hơi thở cô toả ra đều thành màu trắng xoá do thời tiết đang lạnh hơn rất nhiều. Đột nhiên điện thoại cô có cuộc gọi từ Gia Ân, Minh An voiij vàng bắt máy
"Gia Ân cậu đang ở đâu vậy, mọi ngườu đều lo cho cậu lắm đấy, mẹ cậu cũng chẳng dám ngủ vì mải lo cho cậu !!"
Đầu dây bên kia im thin thít, vài giây sau thì có một tiếng lè nhè như say rượu của Gia Ân
"An An...cậu lo cho mình à...hứ..đúng là trớ trêu quá đi, mình không biết phải làm sao đây.."
"Cậu đang ở đâu vậy, nói mau, đừng có vòng vo nữa !!!" - Minh An quát vào trong điện thoại
"Haha, mình đang ở...nơi bọn mình từng..trốn bố mẹ không đi học này, không biết..trí nhớ cậu tốt chứ"
Nói xong Gia Ân đầu bên kia cũng tắt máy luôn. Minh Khê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-mua-mang-noi-nho/3574150/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.