Thằng Kiên đâu?
Tiếng anh cả vang vọng từ đầu ngõ dội vào.
Dạ! Con đây bố ơi.
Dâu ơi, Hoa ơi bố về rồi kìa, trải chiếu sắp bát bố vào ăn cơm là vừa... nhanh lên!
Thằng Kiên đáp lời bố xong nó quay sang nói với con Dâu, nhắc nhở em dọn cơm.
Vâng. Em dọn đây...
Từ sáng đến giờ chúng mày có cho mấy con gà ăn thóc không hả? Để nó đói nó ra vườn ngô tao mới trồng nó bới tung hết cả lên rồi kìa!
Anh cả càu nhàu, đi làm cả buổi sáng mệt bở hơi tai, chạy lăm lăm từ làng bên về cho kịp bữa ăn với ba đứa con, sẵn tiện cai quản chúng nó kẻo vắng nhà mấy đứa nó nghịch dại. Nhìn mồ hôi ướt đầm đìa trán và cổ anh cả, Hạnh nghẹn lòng, cô bế con Hoa đứng trước hiên nhà rồi chào:
Anh vừa đi làm về à?
Nghe tiếng nói, anh cả ngỡ ngàng nhìn cô, mồm lắp bắp:
Con Hạnh... Hạnh!
Mày đi đâu về đấy?
Giọng anh cả lạc đi như chực khóc, từ ngày vợ chồng rạn nứt tình cảm, cô em gái cũng bỏ đi xa không nói với anh chị tiếng nào, buồn bã không hết lại thêm lo lắng cho em gái còn trẻ dại.
Em đi làm mới về anh ạ.
Trời nóng. Anh rửa chân tay rồi vào ăn cơm với mấy đứa.
Ừ!
Anh cả đáp cụt lủn, đi ra lối bến nước cạnh vườn gột rửa chân tay, con bé nó về là mừng rồi. Bấy lâu nay không thấy nó tin tức về anh lo lắng lắm, chỉ sợ nó có mệnh hệ gì thì anh có lỗi với mẹ, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-mua-dinh-menh/29490/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.