Tình cảm dành cho Dương, Hạnh vùi sâu chôn chặt trong ký ức bởi cô luôn nghĩ, mình và anh ấy có duyên gặp nhau chứ không có phận. Cô thích anh thật, nhưng tình yêu phải bắt nguồn từ hai phía. Người như anh ấy sao có thể đem trái tim mình trao cho cô được?... Hạnh luôn có những suy nghĩ như vậy để xúi giục mình phải quên đi Dương, gạt bỏ tình cảm dành cho anh đi vì tình yêu này hoàn toàn không có hy vọng.
Gặp gỡ, quen biết và yêu Khánh một thời gian không quá ngắn, không quá dài, Hạnh tưởng mình đã quên được Dương rồi... Nào ngờ, anh bỗng nhiên xuất hiện trái tim cô lại đập rộn ràng như ngày mới biết anh, cảm giác bồi hồi vương vấn nguyên vẹn như mới ngày hôm qua.
Trải qua bao nhiêu chuyện, cuối cùng cô cũng nhận ra, giữa cô và Khánh thực sự không có tiếng nói chung. Lỗi của Khánh nhiều nhưng không phủ nhận, Hạnh cũng là người có lỗi. Đau buồn nào cũng qua, Hạnh mạnh mẽ và có niềm tin hơn vào cuộc sống khi chứng kiến anh Toàn, một người anh gương mẫu hiền lành. Tình yêu của anh dành cho chị dâu khiến cô phải nể phục, đó mới là tình yêu thực sự, cho dù có ra sao, dù xảy ra chuyện gì, anh vẫn cao thượng như thế.
Buổi lễ tốt nghiệp kết thúc, Nam Phong tìm mãi không thấy Dương đâu, gọi điện thoại thì sếp không nghe bởi lúc ấy Dương đang ở chỗ Hạnh. Hiếm có dịp gặp lại cô, điện thoại anh tắt ngấm, gần như không có ai liên lạc được. Mọi công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-mua-dinh-menh/2865416/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.