Taxi về đến gần nhà Hạnh thì không vào được nữa bởi ngõ quá nhỏ, không còn cách nào khác, Hạnh trả tiền và xuống xe đi bộ. Taxi không vào được thì đương nhiên xe của Dương cũng thế, sợ mất dấu của Hạnh, anh tùy ý để xe ở bên đường rồi lững thững bước theo. Khung cảnh quê nhà yên bình thế này, bỗng nhiên ở đâu ra xuất hiện một chàng trai cao to, ăn mặc sang trọng đi theo một cô gái. Cô gái mặc tà áo dài trắng hối hả chạy đi trên đôi guốc cao 10 phân. Chàng trai mặc bộ vest đen lịch thiệp bình thản như không quan tâm đến biểu hiện của cô gái. Thoáng nhìn, có lẽ người ta sẽ nghĩ hôm nay là ngày đính hôn của cặp đôi này, cô gái giận dỗi bỏ rơi chàng trai, và anh chàng kiên nhẫn đuổi theo để xin lỗi. Câu chuyện như mơ nhưng sự thực thì luôn phũ phàng hơn tưởng tượng của mọi người.
Hạnh đi vào đến ngõ thì không thấy thằng Kiên đâu, chột dạ, cô nghĩ hay anh Toàn bị làm sao rồi, mọi người đưa anh ấy đi viện cũng nên. Vì lo lắng quá nên nãy giờ cô cứ lộc cộc đi trên đôi guốc cao chục phân, vừa đau chân mà đi lại chậm. Khi chú ý đến đôi bàn chân đau nhức thì cũng vừa hay về đến nhà, Hạnh cởi phéng đôi guốc vứt tùy ý vào sân nhà, chạy vào bên trong tìm kiếm.
Kiên ơi, Kiên ơi!
Thấy nhà yên tĩnh cô tưởng không có ai nên cất tiếng gọi lớn. Nào ngờ, lời nói vừa dứt thì Hạnh khựng lại khi thấy anh Toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-mua-dinh-menh/2865412/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.