Cả đêm Khánh ở bên người con gái khác hoan lạc mê say cũng là ngần ấy thời gian Hạnh lo lắng, cô không chợp mắt nổi vì nghĩ và nhớ về anh. Yêu nó là như vậy, cồn cào, da diết, chi phối cảm xúc cực lớn, đêm yên tĩnh thì cảm giác trống vắng khiến cho Hạnh thấy tủi thân hơn. Làm việc ở công ty đã không dễ dàng, bạn trai hai ngày liền không liên lạc được, chẳng biết phải làm sao?
Hôm sau đi làm, khuôn mặt cô phờ phạc, rầu rĩ vì thiếu ngủ nhưng vẫn cố tỏ vẻ như không có chuyện gì. Cô đã nghĩ, hay là gọi điện về hỏi mẹ Khánh xem anh có liên lạc gì hay không, chứ cô thấy lo quá! Chẳng may trên đường xảy ra bất trắc gì, nhưng nghĩ lại, anh chưa đưa cô về ra mắt bố mẹ, hai người hoàn toàn chưa có ràng buộc, nếu như cô có hỏi thì chẳng phải là tự vơ việc vào mình sao? Nếu Khánh có mệnh hệ gì thì bố mẹ ảnh mới là người buồn và lo nhất, cô dẫu sao cũng chỉ là bạn bè, vẫn là nên im lặng thì hơn.
Những ngày tháng yên bình tại công ty thực tập trôi qua, Hạnh thầm cảm thán, không biết có phải công lý ông trời hiển linh hay gì mà thời gian này lại dễ chịu đến thế, không có ai bắt nạt, được làm việc đúng chuyên môn, thỉnh thoảng cũng làm việc nhóm và được đóng góp ý tưởng trong kế hoạch sản xuất mới... Hạnh thấy mình làm việc không tệ, cấp trên cũng nhìn nhận cô ở một góc độ tích cực hơn.
Lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-mua-dinh-menh/2865395/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.