Liêu Thần Duệ vừa kết thúc cuộc họp xong thì Trương Luân đã đến báo cho hắn biết Hàn Vệ Quân đang đợi hắn ở trong phòng làm việc, nói muốn gặp mặt một lát. Không biết ông ta đến đây có chuyện gì.
Liêu Thần Duệ nhanh chóng rời khỏi phòng họp, trở về phòng làm việc của mình.
Hàn Vệ Quân vừa nhìn thấy hắn đã vội vàng đứng lên.
"Liêu tổng."
Người đàn ông nhìn nhìn ông ta, chậm rãi bước đến ghế sofa đối diện ngồi xuống, lãnh đạm nói.
"Giám đốc Hàn có chuyện gì mà đến tận đây vậy? Cũng không gọi điện báo trước một tiếng."
Hàn Vệ Quân vẻ mặt chần chừ mở miệng.
"Xin hãy thứ lỗi vì sự đường đột của tôi, Liêu tổng nhưng tôi cũng vì quá lo lắng cho con gái nên mới chạy đến tìm cậu đột ngột thế này."
Liêu Thần Duệ khẽ nhướng lông mày của mình lên, hiếu kỳ hỏi.
"Hàn tiểu thư có chuyện gì sao?"
"Con gái của tôi đã mất tích rồi. Điện thoại cũng không liên lạc được. Hôm nay đã là ngày thứ ba."
Hàn Vệ Quân gấp gáp nói cho hắn biết. Ông ta chưa muốn báo cảnh sát ngay mà muốn xem xét tình hình cẩn thận trước.
"Mất tích?"
Đôi mắt người đàn ông thoáng vẻ ngạc nhiên.
"Cho nên tôi mới đến tận đây để hỏi xem Liêu tổng cậu mấy ngày nay có gặp qua con gái tôi không?"
Hàn Vệ Quân biết chuyện con gái mình qua lại cùng với Liêu Thần Duệ. Ông chính là người đã âm thầm cho con gái mình ở bên cạnh lấy lòng hắn để củng cố cho sự nghiệp vững chắc của cha mình.
"Đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-moi-nguy-hiem/1709730/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.