Sau khi Liêu Minh Hiên rời khỏi, cô mới lật đật đứng dậy nhìn ra ngoài cửa sổ. Nơi cô đang ở là một căn biệt thự ở vùng ngoại ô vô cùng yên tĩnh, xung quanh cũng chỉ toàn là bãi cỏ xanh ngát.
Bên dưới khuôn viên của ngôi biệt thự thỉnh thoảng xuất hiện vài tên vệ sĩ canh gác liên tục đi xung quanh để kiểm tra.
Ninh Thuần tiếp tục nhìn quanh căn phòng ngủ của mình. Có giường ngủ, có tủ quần áo và có một chiếc tivi nhưng các thiết bị điện tử khác như điện thoại hay máy tính đều không có. Ngoài ra cũng có nhà vệ sinh cho cô. Dây xích nơi chân Ninh Thuần được thiết kế đủ dài để cô có thể vào nhà vệ sinh giải quyết nhu cầu.
Lục Ninh Thuần vừa căng thẳng vừa sợ hãi. Cô không biết làm cách nào có thể thoát ra khỏi nơi này, chỉ có thể ngồi gục xuống đất khóc nức nở.
...
...
Buổi trưa khi Liêu Minh Hiên ghé về biệt thự thăm cô. Chỉ thấy người con gái co ro ngồi trên giường, bữa sáng trên tủ đầu giường cũng không thèm động tới dù chỉ một chút.
Người đàn ông thở dài bưng thức ăn trưa mới vào cho cô đặt xuống bàn. Anh nhíu mày hỏi.
"Sao em lại không ăn? Thức ăn không hợp khẩu vị của em sao?"
Tất cả thức ăn đều là do Liêu Minh Hiên tự tay nấu cho cô.
Anh chỉ ở công ty được hai, ba tiếng là liền chạy về đây thăm cô. Để Ninh Thuần ở đây một mình, anh không hề yên tâm chút nào.
Lục Ninh Thuần không trả lời anh, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-moi-nguy-hiem/1709717/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.