Liêu Minh Hiên lại nhìn chằm chằm qua cô, ánh mắt lãnh đạm hỏi.
"Còn Niên tiểu thư, cô không thể tha thứ cho anh tôi sao? Chuyện đã khiến chị cô đã tự sát ấy."
Niên Vân Ni nhướng mày nhìn anh ta, thoáng vẻ ngạc nhiên, thấp giọng nói.
"Thì ra Liêu thiếu gia cũng biết chuyện này sao?"
Người đàn ông chậm rãi đáp.
"Tôi lúc trước sau khi tỉnh lại, thì đã tò mò lý do vì sao cô lại giả làm Ninh Thuần nên mới cho người điều tra một chút."
Niên Vân Ni trầm mặc không nói gì.
Liêu Minh Hiên lại quan sát sắc mặt của cô, nhẹ giọng nói.
"Tôi cũng biết yêu cầu này của mình có chút quá đáng"
"Nếu cậu đã cảm thấy yêu cầu của mình quá đáng vậy sao còn hỏi tôi."
Cô lạnh nhạt cất tiếng.
"Vì tôi cảm thấy anh trai tôi đối với cô rất đặc biệt, cô không giống như bất kỳ người phụ nữ nào từng bên cạnh anh ấy. Anh hai rất coi trọng cô."
Anh là em trai của Liêu Thần Duệ nên anh hiểu hắn hơn bất cứ ai.
Ánh mắt lãnh đạm của người phụ nữ xẹt qua đốm lửa đỏ, rất nhanh được giấu nhẹm đi.
Liêu Minh Hiên lại nói tiếp, nhớ về buổi sáng hôm đó.
"Chị không biết khi chờ chị được phẫu thuật anh ấy đã căng thẳng hoảng loạn đến mức nào đâu. Tôi nhớ rất rõ dáng vẻ suy sụp của anh ấy. Thần Duệ đã rất sợ mất đi chị. Sau khi chị phẫu thuật xong, hôn mê suốt gần hai tuần, ngày nào anh ấy cũng túc trực ở bệnh viện chăm sóc chị, tất cả công việc đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-moi-nguy-hiem/1709708/chuong-68.html