Trình Bách Niên đưa hắn đến trước một cánh cửa gỗ lớn nằm ở tầng 1 rồi nói.
"Đây là phòng tranh của tôi, cô ấy đang ở bên trong đợi anh."
Nói xong, anh ta liền rời đi.
Liêu Thần Duệ đẩy cửa ra, chậm rãi bước vào trong. Trong căn phòng tràn ngập những bức tranh nghệ thuật, một thân ảnh xinh đẹp đứng bên cạnh đàn piano. Dù cô đang đứng xoay lưng nhưng dù chỉ là bóng lưng cũng đẹp đến mê người. Mái tóc được uốn xoăn nhẹ bồng bềnh, chiếc váy xoè qua gối được thêu hình hạc bằng chỉ vàng sang trọng.
Cô trong tay cầm một ly rượu vang đỏ, chậm rãi xoay người lại đối diện với người đàn ông kia.
"Xin chào, Liêu tổng."
Vẫn là gương mặt xinh đẹp diễm lệ đó nhưng nay đã được điểm thêm chút son đỏ. Vẫn là người phụ nữ đó nhưng nay đã ma mị hơn, quyến rũ hơn, khí chất cao quý nổi bật vạn phần.
"Em khiến tôi đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác đấy."
Lần đầu tiên hắn bị một người phụ nữ lừa gạt như vậy. Quả thực tâm trạng của hắn ngày hôm qua chỉ gói gọn trong bốn từ kinh ngạc và bức bối.
"Chẳng phải Liêu tổng cũng đã cho tôi rất nhiều bất ngờ sao? Trước đây tôi không biết cái cảm giác làm cho người khác bất ngờ lại thú vị như vậy đấy."
Người phụ nữ giọng đầy hào hứng nói.
Ngay cả ngữ giọng của cô cũng thay đổi 180 độ.
Trêи gương mặt người đàn ông hiện lên một nụ cười như có như không, như một cơn gió lạnh lùng thoáng qua.
Người phụ nữ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-moi-nguy-hiem/166059/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.