Chưa kịp thông báo cho thị vệ trong phủ, Đường Tô Mộc đã bị một đường "tiễn" lên xe ngựa, lại một đường "tiễn" vào trong cung.
Đã quên mất bản thân mình đã bao lâu không vào hoàng cung rồi.
Chắc là vào khoảng năm mười tuổi, Đường Tô Mộc đã làm bạn đọc cho Thái tử, chỉ là khi đó trên đầu y còn có một đại ca xuất thân là con trai trưởng, tuổi xấp xỉ với y, văn học võ nghệ đều mạnh hơn y, Đường Tô Mộc nhiều nhất cũng chỉ coi như một kẻ thêm vào cho đủ số.
Mỗi ngày đều lù lù theo sau, tất nhiên cũng không có tâm trạng quan sát hoàn cảnh vị trí xung quanh lúc bấy giờ, thế nên ở trong hoàng cung mấy năm vẫn không có quá nhiều ấn tượng với chỗ này.
Tường cung rất cao, gạch dưới chân mặc dù thường xuyên thay đổi, nhưng vẫn có thể thấy mấy viên gạch đã vỡ nát. Bởi vì thân phận không đủ để ngồi xe kéo, hai người đi khoảng nửa tiếng, cuối cùng cũng tới nơi.
"Trước mặt chính là Ngự thư phòng rồi, mời Đường công tử vào bên trong." Ngay khi Đường Tô Mộc còn đang quan sát bốn phía, thái giám dẫn đường bỗng nhiên dừng bước.
Ngự thư phòng rất lớn, có mành châu ngăn cách với gian trong, mơ hồ có thể thấy Hoàng thượng đang đứng bên trong, bên người có Thái tử đi theo, hình như đang thưởng thức một bộ thư họa trên tường.
"Thảo dân Đường Tô Mộc ra mắt Hoàng thượng, ra mắt Thái tử điện hạ." Đường Tô Mộc quỳ xuống ở gian ngoài.
Ở gian trong yên lặng không tiếng động.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-moe-no-kiem-tien-nho-luyen-dan/907856/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.