Nếu đã quyết định sẽ trở lại kinh thành, tất nhiên phải chuẩn bị mưu kế một phen.
Nhưng mà bởi vì gần như thế lực của Nhị hoàng tử đều ở kinh thành bên kia, cho nên bây giờ tới Vương phủ nghị sự hơn phân nửa đều là quan viên bản địa của thành Đại Minh.
Trong đó chức quan cao nhất là Tri phủ thành Đại Minh Kính Tri Tiên, năm nay sáu mươi ba, tóc hoa râm, nhìn chăm chú một hồi lâu cũng không nhìn ra rốt cuộc trong ngực Tấn vương điện hạ đang ôm thứ gì.
Nghĩ tới tin đồn ở bên ngoài là vị Đường công tử kia sẽ gả vào Vương phủ ngay lập tức thì Kính tri phủ nhất thời bừng tỉnh: "Tấn vương điện hạ, ngài đang bế trong lòng lúc này là tiểu thế tử tương lai?"
"Ây, tiểu thế tử trông thông minh lanh lợi, hoạt bát đáng yêu, tương lai hẳn là sẽ có nhiều đất dụng võ đây."
"Kính đại nhân!" Mắt của Lâm tri huyện đứng bên cạnh tốt hơn ông nhiều, nhìn thấy không đúng, vội vàng vươn tay kéo ông một cái.
Cái bọc lớn như thế, tròn vo, nhìn một cái cũng biết không thể nào là tiểu thế tử tương lai được.
"Không sao." Tâm trạng Kỳ Ninh không tệ, nghe vậy cũng không tức giận, trái lại tính tình rất tốt mà nói: "Đứa bé còn nhỏ, lúc nãy đã ngủ rồi. Thứ hiện tại bổn vương đang cầm trong tay chính là lễ vật Vương phi đưa cho bổn vương, chắc là trứng của một loại rắn nào đó, cũng không biết sau khi trứng nở sẽ có hình dáng gì."
Ồ!
Mọi người nhất thời thán phục,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-moe-no-kiem-tien-nho-luyen-dan/907844/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.