Nói về việc trẻ con mấy tuổi mới có thể bò, nửa tuổi hay một tuổi, không nghĩ ra, đáng tiếc thế giới này không có sách hướng dẫn nuôi con gì đó.
"Ây dza, dọn xong hết rồi." Đến tối, bà Tôn lo liệu công việc trong nhà xong, sợ mình y không xử lý tốt nhà mới, dứt khoát đem canh thịt mới nấu xong qua thăm y.
"Không tệ, sạch sẽ, chỗ ở cũng lớn, vừa đủ cho cha con hai đứa ở."
"Thơm quá, hôm nay bà nấu gì thế ạ?" Trước đấy không nhận ra, giờ bỗng nhiên ngửi thấy mùi canh thịt, Đường Tô Mộc nhất thời cảm thấy mình đói đến không chịu nổi.
"Là canh thịt dê con thích nhất đó, hầm cả một buổi luôn, nào nào, uống ngay lúc còn nóng đi."
Canh dê sóng sánh, thịt non mềm, không thể không nói, canh thịt dê này của bà Tôn đúng là tuyệt nhất.
Chỉ một xíu Đường Tô Mộc đã uống hết một tô, uống xong mới nhớ ra: "Uống ngon quá... Đúng rồi, có chuyện con muốn hỏi bà một chút."
"Chuyện gì?" Bà Tôn nghi ngờ hỏi.
"À ờm." Đường Tô Mộc bỏ chén canh xuống, do dự một lúc mới mở miệng nói: "Là thế này, con có một vị bằng hữu, lúc còn trẻ gây ra chút sai lầm, nhưng người bị y tổn thương từ đầu chí cuối không trách y, ngược lại một mực chung tình với y. Bây giờ con, à bạn con thấy hối hận lắm, muốn bồi thường cho người đó. Bà thấy y nên làm sao mới thỏa đáng đây?"
Bà Tôn trợn to mắt, nhất thời ngạc nhiên nói: "Cái gì? Có phải người cha còn lại của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-moe-no-kiem-tien-nho-luyen-dan/907827/chuong-10-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.