Nửa đêm canh ba, bỗng nhiên có người tới chào hàng dược phẩm thì phải làm gì đây?
Nếu như là ngày thường, Thị vệ thống lĩnh ngay cả suy nghĩ cũng sẽ không, trực tiếp cho thủ hạ đánh người.
Nhưng mà bây giờ không giống trước kia, Tổng quản Ngụy công công của Vương phủ ba hôm trước bị tai nạn bất ngờ mà trúng độc, đến giờ vẫn chưa có chuyển biến tốt.
Mà giờ đây đang lúc khẩn cấp bỗng nhiên lại có người đem đan giải độc tìm tới tận cửa, nghĩ như thế nào cũng cảm thấy có chút kì lạ.
Thị vệ thống lĩnh híp mắt lại, tiến lên một bước nói: "Đan dược trong tay ngươi có thể giải mọi loại độc sao?"
"...Nghĩ cho kĩ đi rồi nói, nếu ngươi dám có nửa câu dối trá thì hôm nay ngươi đừng hòng còn sống mà ra khỏi Tấn vương phủ." Thị vệ thống lĩnh nửa uy hiếp nửa đe dọa nói.
Chưởng quỹ râu dê nhàn nhạt cười một tiếng: "Có thể giải, nhưng mà tỉ lệ thành công chỉ có hai mươi phần trăm, nếu may mắn thì ăn một viên là có thể hết bệnh, kém may mắn thì dù có ăn mười mấy hai mươi viên cũng chưa chắc có thể khỏi."
Ăn mười mấy hai mươi viên?
Nghe thế nào cũng thấy không đáng tin cậy.
Thị vệ thống lĩnh xoắn xuýt một hồi, cuối cùng cũng không muốn đuổi kẻ khả nghi kia về luôn: "Trong tay ngươi mang theo bao nhiêu viên đan dược, mang tới cho ta xem một chút."
"Tổng cộng mười lăm viên đan giải độc, cộng lại là hai trăm bảy mươi lượng bạc trắng, đa tạ đã quan tâm. Xin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-moe-no-kiem-tien-nho-luyen-dan/907821/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.