Diệp Thư Anh đi theo Vú Trần lên lầu, bà đưa cô vào căn phòng thứ 2 , cánh cửa mở ra mọi thứ đều màu xám nhạt đan xen mầu trắng nhìn rất hài hòa bắt mắt chứ không hề u tối, cửa sổ sát đất chiếm hết bề rộng căn phòng, nếu là ban ngày sẽ có phần rực rỡ ấm áp, tất cả mọi đồ đạc trong phòng đều mang tư vị của một cô gái.
Cô thầm nghĩ không lẽ anh ta bao nuôi phụ nữ, hễ chán là đổi, chứ không thể trong nhà người đàn ông độc thân lại có phòng dành cho phụ nữ được, lại còn bày biện rất đẹp mắt tinh tế nữa.
Ở giữa phòng kê một chiếc giường lớn mầu trắng grap và gối tơ dệt mầu trắng, chiếc chăn lông cừu cao cấp màu xám nhạt nhìn rất mềm mại ấm áp, dưới sàn là một tấm thảm lông tuyết mềm mịn cũng mang tông mầu cùng chiếc chăn lông cừu, đều là thuộc dòng cao cấp số lượng có hạn , Thư Anh đi chân trần lên cảm giác mềm mại không muốn rời khỏi tấm thảm .
Ở giữa tấm thảm có chiếc ghế bằng bông hình tròn màu xám than trì bên cạnh là chiếc bàn nhỏ có thể ngồi xuống tấm thảm, làm việc hoắc đọc sách đều rất thú vị.
Cạnh giường còn có bàn trang điểm nhỏ ,ghế sofa dài ở gần sát cửa sổ, kệ để tivi... tất cả đều mầu xám trắng.Thực sự căn phòng này bày biện vô cùng cẩn thận hài hòa đẹp mắt, không nói dối lòng nhưng Diệp Thư Anh thấy rất thích căn phòng này.
Vú Trần thấy cô ngắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-meo-nho-em-chi-thuoc-ve-anh/3031383/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.