Trên bàn ăn Cao Dĩ Tường cười rất vui vẻ, còn Diệp Thư Anh vừa ăn sáng vừa nuốt không trôi, cái bộ dáng trẻ con đáng yêu này mới đúng là cô ,cái miệng hay nói lời khó nghe nhưng lại vô cùng lương thiện.
Dường như không nhịn được nữa cô gắt anh :
_ Này có thể không cười nữa được không? đáng ghét.
Anh đành giả bộ nghiêm túc, ưu nhã ăn chén cháo trước mặt.
Thư Anh thấy vậy chưa hết hiếu kì về chuyện tối qua, bèn cất giọng dè dặt:
_ Này!
_ ...
_ Này!
_...
_ Ơ kìa tôi gọi sao anh không trả lời.
_ Tôi có tên
Thư Anh nhất thời cứng họng khó khăn sửa lời :
_Cao tiên sinh nhà anh có ma không thế? hôm qua tôi đang ngủ dưới sàn nhà mà, sáng nay bị mang lên giường.
Cao Dĩ Tường cố nén cười trêu trọc cô:
_ Có !
_ Hả? ....vậy tôi về!
Nói rồi cô tính đứng dậy giọng anh lại lạnh lùng vang lên :
_Đứng lại! ngồi xuống!
Nghe giọng nói lạnh lùng của Dĩ Tường, Thư Anh hơi chột dạ, nhìn anh không dám chạy tiếp " mình mà chạy anh ta mà điên lên giết mình chứ chẳng đùa. "
Cô đành ngoan ngoãn ngồi lại ,yên lặng không dám nhìn anh, mà lúc này Dĩ Tường đang cười vô cùng đắc ý, ánh mắt thâm thúy trả lời rõ từng từ :
_Con ma của nhà tôi, cao lớn, đẹp trai ,anh tuấn và đặc biệt rất thích em đấy.
Diệp Thư Anh vểnh tai lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-meo-nho-em-chi-thuoc-ve-anh/3031367/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.