*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Quý Tu Quân không hề tin ý nghĩa phía sau câu nói của Việt An có thể lý giải trên mặt chữ.
Theo lý thuyết, trong đầu Việt An trừ ăn uống ngủ chơi ra thì chỉ còn tinh thạch năng lượng, làm gì còn chỗ chứa nổi những thứ khác?
Cậu sẽ cân nhắc tới hưởng thụ tinh thần và đời sống tình cảm sao?
Nói ra chính bản thân Việt An cũng không tin.
Mà quả thật Việt An cũng không có ý định đó.
Cậu vỗ vỗ đầu Nguyên soái Quý, giật mình cảm thấy hóa ra xúc cảm tốt như vậy, thế là cậu thuận tay sờ sờ cái đầu đinh của Nguyên soái.
Tóc của Quý Tu Quân mềm hơn tưởng tượng, hoàn toàn tương phản với vẻ mặt và tính cách lạnh lùng của anh.
Tóc của anh mềm mại nhẵn nhụi, cho dù là đầu đinh nhưng cũng không đâm tay.
Việt An sờ vài lần, rồi sờ thêm vài lần nữa, cậu vô cùng yêu thích cảm xúc này.
Xúc cảm chỉ hơi khác một tí so với lông cậu.
Có vẻ như Việt An đã hiểu rõ vì sao loài người luôn luôn thích sờ lông của cậu.
Lông có xúc cảm tốt như vậy, ai mà không thích chứ!
Việt An nghĩ vậy, nhịn không được lại xoa nhẹ đầu “lông” của Quý Tu Quân hai cái.
Ngón tay thon dài trắng nõn vùi trong những sợi tóc đen, tóc rất ngắn, nên không thể che hết các ngón tay.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-meo-cuoi-cung-trong-vu-tru/3033494/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.