(*) Bản gốc là “Nói hươu nói vượn” = nói bậy nói bạ.
Tiểu Hoàng đế kinh sợ.
Yêu cầu này của Quý Tu Quân doạ y đến khóc nấc.
Giá tiền của một hành tinh mạch khoáng năng lượng cũng không rẻ.
Hơn nữa một hành tinh mạch khoáng năng lượng sản xuất ổn định, chuyện có thể làm với nó rất nhiều —— phải biết rằng hành tinh hiện đang ở trong tay Quý Tu Quân kia, tinh thạch năng lượng được sản xuất ra mỗi tháng, có bảy phần là trực tiếp bán ít lãi cho Đế quốc, ba phần còn lại mới là phần anh có thể tự phân phối.
Ba phần này trên cơ bản đều được anh dùng để bổ sung vào nhà kho của Quân đoàn, chỉ có một ít còn dư ra anh mới bỏ vào tư kho nhỏ của mình.
“Khanh… Khanh muốn mỏ tinh thạch năng lượng để làm gì?” Tiểu Hoàng đế hỏi.
“Quân phí bị ngài… ý tôi nói là bị phe Thân vương Kells nắm giữ, trừ nguồn bổ sung từ một số sản nghiệp của bản thân chúng tôi ra, kinh phí hiện rất eo hẹp.”
Quý Tu Quân đàng hoàng nghiêm túc, nói rất có lý có tình.
“Một hành tinh mạch khoáng năng lượng cũng không đủ để cung cấp cho bảy Quân đoàn hoạt động.”
Nói bậy nói bạ!
Trên thực tế là Quân đội đã sớm có một hệ thống sản nghiệp tự cung tự cấp hoàn chỉnh, quân phí do Đế quốc phát xuống hàng năm được xem như thu nhập ngoài định mức, một nửa dùng để đổi thành một ít vật tư hậu cần, chuẩn bị cho bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-meo-cuoi-cung-trong-vu-tru/3033461/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.