Từ Thiên cười với Lưu Vân rồi quay sang đám bảo an hỏi:
- bây giờ các ngươi đã tin ta là chủ tịch của các ngươi chưa?
Đám bảo an mặt trắng bệch, hoảng hốt vội vàng trả lời:
- Từ chủ tịch là chúng tôi không có mắt mới không nhận ra ngài...
- Từ chủ tịch xin ngài hãy tha lỗi cho chúng tôi...
Lưu Vân một bên nghe đám bảo an nói mặt đen đi nói:
- mất tên các ngươi giỏi lắm, đến chủ tịch cũng dám cản. Các ngươi từ hôm nay nghỉ việc đi...
Đám bảo an lúc này mặt cắt không còn giọt máu, vì làm bảo an ở đây lương đều cao hơn nhiều những chỗ khác. Vài người trong đó hận không thể sửa lại cách cư xử của mình vừa rồi. Từ Thiên một bên đưa tay lên vai Lưu Vân nói:
- Lưu tổng, ngài tha lỗi cho họ đi. Ta thấy họ chỉ đang làm nhiệm vụ của mình thôi. Việc họ cản ta ở đây là không sai đâu. Nên không nhất thiết phải đuổi việc họ.
Đám bảo an nghe Từ Thiên nói vậy họ rất vui mừng, họ không ngừng vừa xinh lỗi vừa cảm tạ hắn. Từ Thiên chỉ Lắc đầu cừoi tồi cùng Lưu Vân đi vào trong công ty.<code>————————— </code>Từ Thiên bước vào phòng chủ tịch, hắn ngồi yên vị trên ghế sau đó quay sang hỏi Lưu Vân:
- Lưu giám đốc, mảnh đất lần trước tôi nhờ ông đấu thầu giừo như thế nào?
Lưu Vân đưa hợp đồng đất cho Tùe Thiên rồi trả lời:
- Từ chủ tịch ngài cứ yên tâm, mảnh đất đó đã nhận về được rồi...
Ngay sau đó Lưu Vân thắc mắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-mat-xuyen-thau/162026/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.