Mộng Linh thấy Từ Thiên nói vậy nước mắt một lần nữa chảy ra. Cô cảm động bởi lời mà Từ Thiên nói, Từ bé đến giờ ngoài trừ cha mẹ ra không ai bảo vệ cô như vậy.
Mấy tên thanh niên thấy cảnh tượng này bực tức chửi bới:
- mẹ nó, thằng ranh biết điều lập tức biến đi...
- thằng ranh biết nhúng mũi vào chuyện người khác sẽ có hậu quả gì không...
Từ Thiên đang yên lặng thì bắt đàu cười lạnh nói:
- lũ ngu chúng mày chủ biết bât nạt phụ nữ, để t xem tụi m làm được gì tao nào.
- đánh nó, đánh chết nó cho t- tên càm đàu trong số đoa thét lên
Cả đâm bắt đầu xông vào đánh Từ Thiên. Nhưng cũng may, từ bé Từ Thiên đã được học một ít võ nên có thể dễ dàng chống trả lại bọn chúng. Một tên trong số đó liền cầm trai bia đập vỡ rồi lao về phía Từ Thiên. Nhìn thấy tên kia lao đến, Mộng Linh hét to “ cẩn thận”. Từ Thiên quay lại thấy tên thanh niên kia đã lao gần vào mình, trong đầu cậu chỉ có một suy nghĩ “ chẳng lẽ mình phải chết sao? Không, mình không muốn chết.” Đột nhiên mắt của Từ Thiên bắt đàu sáng lên, khung cảnh xung quanh bắt đầu chậm đi. Trong phút chốc đó Từ Thiên vội quay người cầm hất văng tên thanh niên đó ra. Mọi người xung quanh bị một phe hoảng sợ. Họ khống thấy được chuyện gì xảy ra, thứ họ thấy chỉ là tàn ảnh tốc độ của Từ Thiên tạo ra. Vì động tính khá lớn nên dẫn theo vài người chạy tới.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-mat-xuyen-thau/162017/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.