Lương Tiêu thấy cách tính của Lan Á thập phần cổ quái, khác xa với cácphương pháp của Trung Thổ, nhưng các bước tính toán lại rất ngắn gọn chứ không hề phức tạp như cách tính Trung Thổ, nên không khỏi gật đầu khenngợi:
- Đây là phương pháp tính của người Hồi phải không? Quả nhiên có chút phương pháp riêng.
Lòng nghĩ dù trước đây mình đã giận dữ với nàng, nhưng giờ cũng nên gạt bỏthành kiến, thành tâm thỉnh giáo sự tinh diệu của số thuật Hồi Hồi. Nghĩ vậy, hắn nhất thời bỏ qua cơn giận, thở dài, cùng với A Tuyết kể lạitình hình gần đây. A Tuyết khi nghe hắn kể việc những ngày qua thì lòngbiến đổi không ngừng. Khi hắn nói đến tính hung hãn của bọn quân KhâmSát, bất giác nàng không còn cười nổi; khi nghe đến đọan đại chiến TốngNguyên thì nàng trở nên khẩn trương, nắm chặt tay hắn; đến lúc hắn nóiđến việc đã được thống lĩnh quân Khâm Sát, thì trong lòng nàng nhất thời cảm thấy mơ hồ như đang ở trong giấc mộng.
Lan Á vùi đầu tínhtoán một vài thời thần, giải đề thứ nhất đến bước thứ hai mươi vẫn không ra, nhìn chằm chằm đề toán đến ngây ngốc. Lương Tiêu lúc này đã nguôicơn giận, nhớ lại hồi niên thiếu hắn cũng đã nhức đầu, khổ ải vì các đềtoán, nay nhìn bộ dạng sầu khổ của nàng thì sinh đồng cảm, hạ giọng nói:
- Tính không ra phải không?
Lan Á nghiến răng, nói nhỏ:
- Ngươi... ngươi đưa ra cái đề quỷ không thể giải ra này để hại người mà!
Lương Tiêu cười cười, một tay nắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-luan/2161299/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.