Binh mã xuất phát từ Hoa Âm, hôm đó đã vượt qua Đông Quang, tối đến nghỉ tại Mẫn Hương. Ngày hôm sau thì vượt Hoàng Hà, hành quân hai ngày thìđã tiến vào biên giới Hà Nam, hội hợp với huynh đệ Sử Cách là Sử Nhượctại Lạc Dương. Binh mã tăng lên sáu nghìn, tiếp tục đi thẳng về hướngnam. Sau một ngày, tiến vào Thái Châu, lúc đó thì Sử Thiên Trạch cũng đã đến nơi, hai anh em tham kiến phụ thân. Đến buổi trưa thì Sử Cách quayvề doanh trại, triệu tập quân lính.
Mọi người đều đến trước quântrường, nhưng chỉ thấy Sử Cách đứng đó, không một lời nói, vẻ mặt âmtrầm. Mọi người cảm thấy rằng sự việc không tốt lắm, nên đều im lặng.Qua gần nửa ngày mới nghe Sử Cách nói:
- Bổn nguyên soái đã gặpgia phụ, và gia phụ cho rằng, đội quân mới này quá yếu đuối, không thích hợp cho những trận đánh ác liệt. Ra lệnh cho bổn soái thủ ở thành nàyvà luyện tập nhiều hơn. Lương thực của hậu phương sắp đến, lúc đó phốihợp vận chuyển là được.
Mọi người vừa vui vừa giận, những kẻ vuithì giống như Lương Tiêu, thấy không cần phải chiến đấu, thật nhàn hạrảnh rỗi, nhưng nhiều kẻ giận ví dụ như Thổ Thổ Cáp và Nang Cổ Ngạt. Mọi người quay về doanh trướng, Thổ Thổ Cáp chưa đi vào, đã bỏ mũ giáp sắtxuống đất, nói một cách giận dữ:
- Đạo binh của chúng ta dự địnhlà tiến thẳng ra Tương Dương, làm một cuộc đại chiến với người Tống, tại sao bây giờ lại là vận chuyển lương thảo?
Quay lại nhìn thì thấy Lương Tiêu đương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-luan/2161291/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.