Hán tử áo lam nhìn bốn người đã đi xa, chắp tay trước ngực nói: 
- Đa tạ hai vị đã giúp đỡ. 
Liễu Oanh Oanh hừ lạnh một tiếng nói 
- Tiểu sắc quỷ, chúng ta đi thôi! 
Lương Tiêu nói: 
- Hắn ta thương thế trầm trọng, nếu không cứu chữa kịp thời, e rằng sẽ không sống được, thấy chết không cứu, thật không phải. Truyện "Côn Luân " 
Liễu Oanh Oanh gắt nói: 
- Ngươi muốn làm phật sống hả? Hừ, người này lúc đả đấu dùng toàn mưu mô quỷ kế, tuyệt đối không phải người tốt. 
Lương Tiêu mỉm cười nói: 
- Nói đến mưu mô quỷ kế, chẳng phải cô với tôi cũng thường dùng đó sao? 
Liễu Oanh Oanh nói: 
- Nhưng hắn đã giết rất nhiều người. 
Lương Tiêu nói: 
- Long Nhập Hải cũng không phải đã giết rất nhiều người sao? Hắn không giết người ta, người ta cũng giết hắn, cũng là thân bất do kỷ. 
Lương Tiêu đã từng được hán tử áo lam bênh vực ở Tuý Dã Bất Quy lâu, nên rất cảm kích cái đức của y, rất có thiện cảm với y, hơn nữa thiếu niên có chí tiến thủ thường sùng bái kẻ mạnh,. Lương Tiêu không phải là ngoại lệ, mắt thấy lam bào hán tử anh hùng xuất chúng, trong lòng khâm phục, không muốn để người này chết uổng nên hết sức bênh vực. Liễu Oanh Oanh cãi cọ một hồi tức quá dậm chân nói: Truyện "Côn Luân " 
- Nhưng hắn ta là người Mông Cổ, bọn Mông Cổ người nào cũng xấu, chẳng phải thứ tốt đẹp gì. 
Lương Tiêu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-luan/2161252/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.