🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Phùng Nhất Đao vốn định tới gây sự, lúc này nghe Sở Thương nói vậy, bèn cười lạnh một tiếng nói: “Ranh con muốn chết à! Ông đây làm thế nào còn phải nhờ ngươi dạy ư?

Đã thế, hôm nay các người đừng mong rời khỏi Thương Mang Sơn này. Để hàng lại, người cũng phải để lại.”

Gương mặt Sở Thương chẳng hề sợ hãi, hắn trực tiếp chắp tay với Lâm Khiêm bên cạnh nói: “Lâm thúc, nơi này phải phiền thúc rồi!”

Sở Thương không phải kẻ ngốc, nếu không có cao thủ như Lâm Khiêm ở bên cạnh, hắn cũng không dám lớn lối trước mặt đám cướp Thương Mang Sơn như vậy.

Lâm Khiêm thúc ngựa bước ra khỏi đội buôn, tay cầm trường kiếm, tùy ý chắp tay về phí Phùng Nhất Đao rồi nói: “Giúp người cũng là giúp mình, ta khuyên chư vị nhường đường chút đi, nếu không đao kiếm không có mắt, lúc đó chẳng còn cơ hội đổi ý đâu!”

Sở Thương đứng phía sau đắc ý nói với đám quản sự: “Thấy không, như Lâm thúc mới là phong phạm cao thủ, Sở gia ta đâu phải đám gia tộc nhỏ kia, đi qua đi lại đều phải luồn luồn cúi cúi với đám cướp cạn này.

Bọn họ nói quy củ vậy chúng ta sẽ theo quy củ. Bọn họ không tuân theo quy củ, vậy chúng ta cũng chẳng sợ!

Nghe nói lần trước nhị ca ta giao đấu với tên thủ lĩnh giặc cướp này, đã thắng thế rồi mà còn giao bạc cho chúng, đúng là làm mất mặt Sở gia ta!”

Đám quản sự đội buôn đưa mắt nhìn nhau, ánh mắt đều lộ vẻ cười khổ.

Bọn họ là người của

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-luan-ma-chu/468011/chuong-22.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.