Chương trước
Chương sau
Tôn Trường Minh quả thật không nỡ bỏ qua Lạc Phi Hồng, còn Tôn Khải Lễ cũng rất phẫn nộ với thái độ của Sở Hưu.

Nhưng hai người bọn họ đều là người chú trọng lợi ích, có tạm bỏ qua thể diện cũng được.

Mối thù này bọn họ ghi nhớ trong lòng, sau này báo thù cũng không muộn. Nhưng giờ, bọn họ không có gan trêu vào Sở Hưu.

Lúc này Sở Hưu vừa giết chết cường giả Chân Hỏa Luyện Thần Phương Kim Ngộ, danh tiếng đang, như mặt trời giữa trưa.

Hơn nữa cơ nghiệp của y đều tại Bắc Yên cùng Quan Trung Hình Đường, lực lượng của Tôn gia không với được tới đó, chỉ có thể tạm thời nén cơn giận này xuống.

Lúc này trong Kính Hồ Sơn Trang, tiện tay giúp Lạc Phi Hồng giải quyết phiền toái này xong, Sở Hưu lại định lên đường.

Thiên Ma Vũ còn chưa biết lúc nào mới thẳng cấp lên làm thần binh, đương nhiên Sở Hưu không ở lại đây chờ đợi.

Cho nên Sở Hưu định lên đường về Bắc Yên trước đã.

Có điều không đợi y đi được bao xa đã đụng phải Lục tiên sinh và Mai Khinh Liên thần sắc vội vã.

Thấy Sở Hưu, Lục tiên sinh lập tức thở phào nhẹ nhõm nói: “Cuối cùng cũng tìm được người rồi, lại võ hụt lần nữa khéo ta điên mất”

Sở Hưu cau mày nói: "Quan Trung Hình Đường hay Trấn Võ Đường xảy ra chuyện gì à?”

Nếu là Lục tiên sinh tới tìm hắn có lẽ là chuyện của nhánh Ẩn Ma, nhưng giờ ngay cả Mai Khinh Liên cũng tới, chẳng lẽ nơi ở của mình bị người khác động vào?

Lục tiên sinh lắc đầu nói: “Yên tâm, không phải chuyện của ngươi mà là nhánh Ẩn Ma triệu tập tất cả mọi người tới bàn bạc. Ta tới báo cho ngươi, thánh nữ và ngươi đều phải tới

Thế nhưng không ngờ ngươi lại không ở Yên Kinh Thành, chúng ta bèn tới Đông Tê tìm ngươi, vừa hay gặp được”

Sở Hưu gật đầu nói: "Xây ra đại sự gì à?”

Các site khác đang copy và ăn cắp của truyện azz nhé cả nhà.. Truyện ra nhanh hơn cả mấy chục chương.

Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé. truyện azz chấm vn ạ. Vào google gõ Truyện Azz là ra nhé

Lục tiên sinh cười hắc hắc hai tiếng nói: "Bái Nguyệt Giáo e là không chống nổi nữa, cho nên Đông Hoàng Thái Nhất đứng đầu Cửu Đại Thần Vu Tế của Bái Nguyệt Giáo tới nhánh Ấn Ma chúng ta bàn bạc chuyện liên thủ”

Nhánh Minh Ma cùng nhánh Ẩn Ma ngứa mắt với nhau đã lâu, giờ hai nhánh lại muốn liên thủ, đây rõ ràng là chuyện lớn chấn động giang hồ,

Còn Sở Hưu lai lộ vẻ bình tĩnh, y đã sớm dự liệu được.

Bái Nguyệt Giáo quả thật rất mạnh, mạnh tới mức rất nhiều người trong giang hồ cho là Côn Luân Ma Giáo thứ hai.

Thế nhưng rất đáng tiếc, Bái Nguyệt Giáo còn chưa phải Côn Luân Ma Giáo.

Ngày trước khi Côn Luân Ma Giáo còn tồn tại, đây là thế lực thật sự vô địch thời đó.

Thiết Hoàng Bảo muốn phản kháng Côn Luân Ma Giáo, kết quả bị Độc Cô Duy Ngã bắn một tên hủy diệt.

Những Ma Sứ được Côn Luân Ma Giáo sắc phong tới những tông môn Chính đạo làm việc, chín thành chín những tông môn Chính đạo sẽ khúm núm gọi một tiếng đại nhân. Kể cả anh hùng hào kiệt thời đó không ai không phải cúi đầu xưng thần.

Nhưng giờ Bái Nguyệt Giáo không có thanh thế như vậy, nếu người của Bái Nguyệt Giáo ra ngoài ngông nghênh vẫn sẽ bị người ta nhổ cho một bãi nước bọt vào mặt, mắng chửi là tà ma ngoại đạo.

Giờ Bái Nguyệt Giáo dùng sức một phái chống đỡ tám thành thế lực trong võ lâm giang hồ. Bái Nguyệt Giáo có thể chống cự trong thời gian dài như vậy đã rất không dễ, giờ mới nghĩ cách cầu viện đã vượt ngoài dự liệu của.

“Vậy nhánh Ẩn Ma đang có ý gì? Đáp ứng hay không đáp ứng?”

Lục tiên sinh lắc đầu nói: “Ngươi cũng biết tình hình của nhánh Ấn Ma rồi đấy, không ai quản lý, ai dám đáp ứng?

Cho nên lần hội nghị lần này mới gọi tất cả những người có tư cách truyền thừa tới, đưa ra quyết định cuối cùng”

Thời gian cấp bách, Lục tiên sinh không nhiều lời với Sở Hưu, đám người lập tức lên đường, vừa đi vừa nói.

Thái độ của nhánh Ấn Ma bên này thật ra chưa cần nói tới đồng ý hay không, đầu tiên phải thống nhất ý kiến đã

Cho nên Sở Hưu không quan tâm tới những người khác, y trực tiếp hỏi: “Vậy ý của Ngụy lão tiền bối ra sao?”

Lục tiên sinh trầm giọng nói: “Ý của Ngụy lão tiền bối rất đơn giản, hai chữ: thành ý.

Bái Nguyệt Giáo đưa ra bao nhiêu thành ý, nhánh Ẩn Ma sẽ bỏ bấy nhiêu công sức.

Tạm không nói tới những ân ân oán oán ngày. trước, Chính Ma không đội trời chung, chúng ta không thể để mặc Bái Nguyệt Giáo bị otm Chính đạo liên thủ tiêu diệt được.

Đương nhiên nếu Bái Nguyệt Giáo chỉ muốn đưa tiền để chúng ta làm tấm khiên, vậy không cần quan tâm.

Dù sao tới cuối cùng Ma đạo chúng ta cũng không bị hủy diệt!"

Vừa nói, Lục tiên sinh vừa mang theo Sở Hưu tới một cứ điểm bí mật của Sở Hưu tại Đông Tề

Nơi này khác với nơi Sở Hưu tiếp nhận truyền thừa cuối cùng Độc Cô Duy Ngã, đó là mật địa chân chính của nhánh Ẩn Ma, đâu thể để Đông Hoàng Thái Nhất tiến vào?

Cứ điểm bí mật này nằm dưới lòng đất của một ngọn núi, trực tiếp mở một không gian lớn, xây dựng tùng cung điện cỡ nhỏ.

Có không ít người trong Ma đạo qua lại, đại đa số che mặt, cách ăn mặc kỳ quái.

Ẩn Ma là ma ẩn thế có không ít võ giả Ma đạo không thể ra ngoài sáng.

Đương nhiên đám người Sở Hưu không quan tâm, Lục tiên sinh là người của Vô Tướng Ma Tông, dựa lưng vào đại phái, còn Sở Hưu và Mai Khinh Liên đã bại lộ, còn vượt qua một lần tấn công của liên minh Chính đạo, xem như có tư cách quang minh chính đại hành tẩu trên giang hồ.

Lúc này thấy Sở Hưu tới, những võ giả nhánh Ẩn Ma xung quanh cũng ném đủ loại ánh mắt về phía Sở Hưu.

Có hâm mộ, có ghen tị, cũng có coi thường, thậm chí ác ý.

Danh tiếng của Sở Hưu trên giang hồ quá lớn, thậm chí lớn đến mức không giống nhánh Ẩn Ma, quả thật quá mức chói mắt.

Mặc dù chuyện này do Sở Hưu chém giết cửu tử nhất sinh, có điều lòng người vẫn luôn âm u như vậy, vì sao ngươi có thể hưởng thụ uy danh được người người kính ngưỡng trên giang hồ, còn chúng ta chỉ có thể chui trong bóng tối âm u vô tận làm chuột chũi?

Cho nên trong nhánh Ẩn Ma, số người có hảo cảm với Sở Hưu chỉ là số ít, một phần mang ác ý, đa phần là không quan tâm.

Sở Hưu cũng chẳng buồn quan tâm tới suy nghĩ của đám người này, Lục tiên sinh trực tiếp dẫn Sở Hưu tới một cung điện, gặp Ngụy Thư Nhai.

Lúc này trong cung điện kia, trừ Ngụy Thư Nhai, Chử Vô Kỵ cũng có mặt.

Thấy Sở Hưu tới, Tụ Nghĩa Trang còn chưa mở lời, Chử Vô Kỵ đã lộ vẻ kỳ quái nói: "Không ngờ Phương Kim Ngô cũng chết trong tay ngươi. Chậc chậc, thật bất ngờ. Lão già kia cực kỳ lượn lẹo láu cá, thế nhưng cuối cùng cũng chẳng có kết cục yên lành”

Sở Hưu nghỉ hoặc: “Chử tiền bối quen biết với Phương Kim Ngô à?”

Chử Vô Kỵ lạnh lùng nói: "Từng giao thủ, ngày trước Phương Kim Ngô cũng từng tới Ngụy Quốc đánh cướp, sau này ta tính số sao lại bỏ qua hẳn được? Có điều lão già này bảo tồn thực lực rất tốt không phải loại già yếu tới mức không còn sức chiến đẩu, ta cũng không chiếm lợi được chút nào”

Nghe Chử Vô Kỵ nói vậy, Sở Hưu thật sự bó tay, vị này mới thật là mạnh bạo.

Trong cảnh giới Võ Đạo Chân Đan, số người hành xử mạnh mẽ hơn y có rất nhiều, Chử Vô Kỵ này chính là một trong số đó.

Mặc dù đúng là Sở Hưu giết chết Phương Kim Ngô, có điều Sở Hưu cũng không thể không thừa nhận, công lao do mình dùng kế chiếm tới bốn thành, giao chiến chính diện y vẫn chưa phải đối thủ của cường giả Chân Hỏa Luyện Thần.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.