Chương trước
Chương sau
Trần Kim Đình đã bị Phương Kim Ngô phế bỏ, Sở Hưu không biết hẳn đã chết hay chưa, y cũng chẳng, định tìm. CÓ điều trên lưng cống tội danh thí sư, Trần Kim Đình cho dù không chết cũng phải mai danh ẩn tích cả đời.

Còn Nhậm Thiên Lý lại là người cực kỳ lão luyện, hay nói đúng hơn là láu cá.

Sở Hưu giết sư phụ hẳn, hẳn cũng muốn báo thủ, nhưng hẳn báo thù được ư?

Trước kia trong triều đình Bắc Yên, chỗ dựa của hắn không phải các vị đại nhân trong triều đình mà là sư phụ hắn.

Giờ Phương Kim Ngô đã chết, tiếng nói của hắn trong triều định Bắc Yên cũng không bắng lúc trước, hay nói cách khác địa vị của hắn giờ đã không quan trọng bằng Sở Hưu.

Cho nên nói Nhậm Thiên Lý hèn nhát cũng được, thức thời cũng đúng, dù sao khi chưa có lòng tin tuyệt đối, đừng nói tới gây sự với Sở Hưu, thậm chí hẳn sẽ tận lực né tránh Sở Hưu, không để y nhìn thấy.

Còn trên giang hồ, cũng chẳng ai ra mặt báo thù cho Phương Kim Ngô.

Phương Kim Ngô có quan hệ không tệ với lão tổ Hoàng Phủ thị, nhưng chỉ là không tệ. Lão tổ Hoàng Phủ thị không thế vì hẳn mà tới gây sự với Sở Hưu.

Bên Đại Quang Minh Tự cũng vậy, Sở Hưu và Hư Độ từng có ước định, y không chủ động gây chuyện.

Nói chính xác thì do Trần Kim Đình nói năng lung tung tại Yên Kinh Thành cho nên mới gây ra một loạt huyết án sau này.

Gòn giờ người cũng đã chết, lực chú ý của Đại Quang Minh Tự lại không ở Bắc Yên, càng không quan tâm đến.

Cho nên bên này Sở Hưu có thể an tâm dưỡng thương, không cần lo lắng những chuyện phiền phức khác.

Sau khi dưỡng thương nửa tháng, Sở Hưu cảm thấy nguyên khí bản thân khôi phục đôi chút mới lấy Thiên Tuyệt Địa Diệt Đại Sưu Hồn Thủ ra xem xét tỉ mỉ.

Từ sau khi nhận được môn công pháp này, Sở Hưu căn bản không kịp xem xét tỉ mi, lập tức phải bắt tay vào bố trí giết chết Phương Kim Ngô.

Lúc này cầm Thiên Tuyệt Địa Diệt Đại Sưu Hồn Thủ trong tay, cho dù với định lực của Sở Hưu cũng không khỏi kích động.

Chỉ một môn Thiên Tuyệt Địa Diệt Đại Sưu Hồn Thủ riêng lẻ sẽ không khiến Sở Hưu kích động như vậy, nhưng đây là bảy bộ Đại Bi Phú hợp nhất. Từ thời thượng cổ đến giờ chưa một ai làm được, Sở Hưu cũng muốn xem xem sau khi tập hợp đủ bảy bộ Đại Bi Phú rốt cuộc sẽ có biến hóa gì?

Trong Thiên Địa Giao Chinh Âm Dương Đại Bi Phú, Thiên Tuyệt Địa Diệt Đại Sưu Hồn Thủ cũng là công pháp có thực lực khá mạnh, nhưng lại không phải mạnh nhất, chỉ có thể nói là quỷ dị nhất.

Thiên Tuyệt Địa Diệt Đại Sưu Hồn Thủ nằm giữa bí pháp nguyên thần cùng võ thuật bình thường, khi xuất thủ rút hồn đoạt phách, trực tiếp lôi kéo nguyên thần tỉnh thần của đối phương. Võ giả thực lực yếu một chút có thể bị Thiên Tuyệt Địa Diệt Đại Sưu Hồn Thủ kéo thẳng nguyên thần ra, chết ngay tại chỗ, cực kỳ khó đối phó.

Đương nhiên đó chỉ là võ giả thực lực hơi yếu, nhắm vào võ giả thực lực mạnh một chút thì chỉ có tác dụng quấy rối, không cách nào gây thương tổn thực chất. Đối với Sở Hưu hiện giờ, môn công pháp này có phần gân gà, nếu sử dụng trong quần chiến có lẽ còn khá hữu dụng, nhưng nếu một đối một, y thấy Diệt Hồn Tiên còn thuận tay hơn.

Sau khi khắc ghi Thiên Tuyệt Địa Diệt Đại Sưu Hồn Thủ vào đáy lòng, Sở Hưu không ngừng diễn hóa sáu bộ Đại Bi Phú còn lại trong đầu.

Bảy bộ Đại Bi Phú dung hợp triệt để trong đầu Sở Hưu, chỉ trong chớp mắt một nhịp điệu kỳ dị quấn quanh trong đầu y.

Nó như một loại thần chú, lại như tiếng nỉ non của thượng cố ma thần. Bản thân y cũng không biết thân thể mình lại bất giác lặp lại theo âm thanh như thần chú kia.

Một khắc sau, trong bóng tối mưa máu vô biên hàng lâm, tiếng quỷ thần kêu khóc vô cùng vô tận vang lên từ tận chân trời, từng tiếng kêu khóc khiến người ta chấn động tận đáy lòng, như muốn phát nổ!

“Phốc!"

Sở Hưu phun ra một ngụm máu tươi, mưa máu ngưng bặt, tiếng quý khóc tiêu tần, ánh sáng lại tái hiện.

Sở Hưu rất quen thuộc với loại cảm giác này, bởi vì ý đã từng trải qua, đây là công pháp phản phê.

Đẩy cánh cửa của mật thất bế quan ra, Mai Khinh Liên thò đầu vào, thấy bộ dáng này của Sở Hưu không khỏi hiếu kỳ: “Ngươi đang làm gì đấy? Bế quan thôi cũng khiến mình hộc máu, đúng là kỳ quái”

Vừa rồi Sở Hưu không biết khi y vô thức niệm đoạn chú ngữ kia, tất cả mọi người trong Trấn Võ Đường đều cảm thấy căng thẳng, như có thứ gì đó cực kỳ quỷ dị kinh khủng hàng lâm. Cảm giác đó cực kỳ khủng khiếp.

Mai Khinh Liên cũng nhận ra chấn động này nên mới tới xem

Sở Hưu khoát tay áo nói: "Không sao, công pháp phản phệ mà thôi, dưỡng thương hai ngày là được”

Mai Khinh Liên hiếu kỳ nhìn Sở Hưu một hồi, nghe y nói vậy mới quay người đi khỏi.

Bên này Sở Hưu lại thở dài một tiếng, biểu cảm trên gương mặt mặc dù không thay đổi, nhưng đáy lòng lại hết sức hài lòng.

Công pháp phản phệ tức là gì? Tức là môn công pháp này có lực lượng quá

mạnh mẽ, mạnh tới mức với trình độ hiện tại của mình cũng không thể khống chế.

Bảy bộ Đại Bi Phú hợp nhất, uy lực vượt ngoài tưởng tượng của Sở Hưu, môn công pháp này quả thật sánh ngang với tuyệt thế thần công và công pháp chí tôn trong truyền thuyết

Thiên Địa Giao Chinh Âm Dương Đại Bi Phú tập hợp đầy đủ thu được môn võ công tên là Thiên Địa Giao Chinh Ma Đỗng Thiên Khốc Đại Bi Chú.

Trong bảy bộ Đại Bí Phú không có bộ nào đẽ cập ới cái tên này nhưng không biết vì sao khi Sở Hưu tập hợp đủ bảy bộ Đại Bi Phú, cái tên này lại tự động xuất hiện trong đầu Sở Hưu, cứ như nó vốn có tên như vậy.

Chỉ có điều uy lực của công pháp này quả thật quá mạnh, mạnh tới mức với trạng thái hiện tại của Sở Hưu căn bản không thể thi triển được.

Sau khi bị công pháp phản phệ, Sở Hưu lại gặp xui xẻo thương thế nặng thêm một chút, cho nên vốn dưỡng thương mất một tháng mới khỏi, giờ lại tốn thêm mấy ngày.

Một tháng sau, Sở Hưu mới ra khỏi mật thất bế quan.

Giao thủ với cường giả Chân Hỏa Luyện Thần mặc dù nguy hiểm nhưng thu hoạch cũng rất lớn.

Đến cảnh giới như Sở Hưu, chỉ khổ tu thôi cũng có thẻ tăng cường thực lực, nhưng lại không nhanh như tử chiến cùng kẻ khác.

Hơn nữa lực lượng nhận được khi liều mạng chém giết là vững chắc nhất, không bao giờ gặp cảnh lực lượng phù phiếm.

Chỉ có điều tới cảnh giới tông sư võ đạo đã đủ để khai tông lập phái, trấn thủ một phương.

Đã là người có quyền có thế, ai không muốn hưởng thụ, tội gì đánh nhau người chết ta sống?

Sở Hưu gọi Mai Khinh Liên tới hỏi: “Thời gian vừa qua tên Nhậm Thiên Lý kia có động tĩnh gì không?”

Mai Khinh Liên nói: “Tên này rất thành thật, trực tiếp trốn trong quân doanh Bắc Úy Quân không chịu ra. ngoài. Ta nói này, không phải ngươi còn định làm thịt cả hắn đấy chứ?"

Sở Hưu lắc đầu nói: “Hỏi qua chút thôi, đương nhiên là không rồi."

Nhậm Thiên Lý đù sao cũng là đại tướng quân của một trong Trấn Quốc Ngũ Quân, nếu Sở Hưu giết hắn, vậy Hạng Long chắc chắn không bỏ qua cho y.

Đương nhiên điều kiện kiên quyết là Nhậm Thiên Lý phải thành thật đừng có tới gây sự, nếu không kể cả trở mặt với triều đình Bắc Yên, Sở Hưu cũng nghĩ cách giết chết hắn.

“Đúng rồi, lúc trước Ngũ Ương đạo nhân tới đây một chuyến, đưa tặng một số đan dược rồi đi luôn” Mai Khinh Liên đột nhiên nói

Sở Hưu cười lạnh một tiếng nói: “Lão già này sợ rồi."

Ngũ Ương đạo nhân trước đó còn không phục không cam lòng thua dưới tay Sở Hưu, còn muốn tranh đoạt quyền hành của Trấn Võ Đường.

Có điều sau khi Sở Hưu giết chết Phương Kim Ngô, Ngũ Ương đạo nhân thật sự phát sợ, mặc dù không trực tiếp nhận thua nhưng cũng gián tiếp bày tỏ thái độ.

Hân không ngờ Sở Hưu lại mạnh mẽ tới vậy, ngay cường giả Chân Hỏa Luyện Thần cũng chết trong tay y.

Đương nhiên điểm khiến Ngũ Ương đạo nhân e ngại nhất chính là thủ đoạn tàn nhẫn không hề cố kỵ điều gì của Sở Hưu.

Hắn không dám đảm bảo nếu mình chọc giận Sở Hưu, y có điên cuồng dùng mọi thủ đoạn lên người mình hay không.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.