Sở Hưu cười ha hả nói: “Đương nhiên là tới dự tiệc mừng ngàn năm khai tông lập phái của Thần Vũ Môn các ngươi rồi. Mặc dù các ngươi không mời ta nhưng thân là đại đô đốc Trấn Võ Đường, dẫu sao ta cũng phải đại diện cho triều đình tới chúc mừng chứ.
Đúng rồi, ta còn mang chút quà tới, mừng Thần Vũ Môn ngươi võ vận hưng thịnh, kéo dài ngàn năm”
Đám người ở đây sửng sốt, có điều sau đó lập tức cảm thấy lời này của Sở Hưu có vẻ không đúng.
- Thế nào là kéo dài ngàn năm? Giờ lịch sử Thần Vũ Môn đã gần được ngàn năm, lời này của Sở Hưu khác nào nói với một ông lão trăm tuổi là chúc ông sống lâu trăm tuổi, cực kỳ mất tự nhiên.
Có điều mọi người ở đây, kể cả đại đệ tử Thần Vũ Môn đều không dám bới móc gì Sở Hưu, nhưng khi Sở Hưu cho người mang lễ vật tới, đám người lao nhao biến sắc. Bọn họ có thể khẳng định, Sở Hưu này tới chắc chản là để gây chuyện!
Sở Hưu cho người mang tới một quả chuông lớn bằng cơ quan, ngoại hình hết sức hoa lệ. Nhưng vấn đề là ai lại tặng chuông cho người ta? Đưa chuông đưa ma, đây rõ ràng là cố tình sỉ nhục Thần Vũ Môn.
Vỗ vỗ quả chuông lớn, Sở Hưu cười ha hả nói: "Đây là bảo bối ở đất Tây Vực, Trung Nguyên chúng ta không có đâu. Ta bỏ bao công sức mới kiếm được đấy, thế nào, cảm động không?”
Đúng lúc này một tiếng gầm lớn vang lên:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-luan-ma-chu/3512412/chuong-859.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.