Đột nhiên từ thợ săn biến thành con mồi, chuyện này khiến mọi người ở đây không ai thích ứng nổi.
Rõ ràng là bọn họ liên minh để vây giết Sở Hưu, thế nhưng Sở Hưu lại gan to bằng trời, dám đánh tới cửa.
Có điều sau đó đám người lập tức cười lạnh không thôi. Nơi này là Bắc Yên, Sở Hưu quang minh chính đại đánh tới, lớn như vậy, e rằng đã sớm các tông môn Chính đạo như Đại Quang Minh Tự phát hiện. Chỉ cần ngăn cản bọn họ một thời gian, chắc chân đám người Sở Hưu không cách nào rời khỏi Bắc Yên!
Nhiếp Nhân Long lạnh giọng nói: “Sở Hưu, ngươi đã chủ động ra mặt chịu chết như vậy cũng hay, bớt bao công sức cho chúng ta! Trước tiên khiến đám người các ngươi nằm lại tại Bắc Yên, sau đó công phá Quan Trung Hình Đường, hốt gọn đám yêu nhân Ma đạo các ngươi trong một mẻ!
Khóe miệng Sở Hưu nở một nụ cười lạnh lùng nói: “Nhiếp trang chủ, con người ta đôi khi rất mềm lòng. Ngươi lớn tuổi như vậy rồi, lại mất con trong lúc trung niên, chắc chân rất đau lòng. Cho nên ta định giúp ngươi một tay, tiễn ngươi xuống suối vàng đoàn tụ với con trai. Sao nào, vui không?”
Nhiếp Nhân Long sắc mặt đen kịt, hắn vừa định mở miệng chửi mắng gì đó, đã thấy Sở Hưu trực tiếp vung tay quát khẽ: “Giết!”
Dứt lời, đám người Ma đạo lập tức rút binh khí trong tay ra, được trận pháp gia trì lao thẳng về phía đám người bên dưới.
Mặc dù Ngụy Thư Nhai cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-luan-ma-chu/3498670/chuong-792.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.