Chương trước
Chương sau
Nhưng lúc này Sát Sinh Ma Phật Tướng không cầm đao mà tay niết ấn quyết. Chỉ trong chốc lát, lão tổ Vương gia kinh hãi phát hiện huyết kiếm mà mình ngưng tụ không ngờ lại không chịu khống chế của bản thân. Theo hành động của Sát Sinh Ma Phật Tướng, huyết kiếm đảo ngược, trong ánh mắt không thể tin nổi của lão tổ Vương gia, huyết kiếm trực tiếp xuyên qua cương khí hộ thể của hẳn, cảm vào trong ngực!

Trước Ma Huyết Đại Pháp của Sở Hưu, bất cứ công pháp thiêu đốt khí huyết nào cũng bị Sở Hưu khắc chế, trừ phi đối phương có thân thể và lực lượng mạnh mẽ tới mức trấn áp được khí huyết bản thân.

Giờ Sở Hưu đang dùng thân phận Lâm Diệp ra tay, không tiện sử dụng công pháp Ma Huyết Đại Pháp. Y đành dùng uy lực của Sát Sinh Ma Phật Tướng thi triển Ma Huyết Đại Pháp, mặc dù hiệu quả vẫn vậy nhưng có Sát Sinh Ma Phật Tướng che giấu, người thường sẽ nhận ra biến hóa này.

Sở Hưu từ từ đi tới, giơ tay đẩy nhẹ, thẳng thắn đẩy lão tổ Vương gia chết không nhầm mắt xuống đất Lần này tới phiên đám võ giả Vương gia run rẩy.

Trong lòng các đệ tử Vương gia, lão tổ chẳng khác nào thần tiên, có thể ngăn cản mọi kẻ địch.

Thế nhưng trước mặt Lâm Diệp này, lão tổ nhà mình lại không chịu nổi một đòn!

Vừa rồi lão tổ Vương gia bảo bọn họ mau chạy, đám đệ tử Vương gia còn không để ý, thế nhưng lúc

này ai nấy lao nhao gào thét bỏ chạy về phía cửa ra nộ đường.

Có điều không đợi bọn họ chạy thoát, một cây trường thương mang theo ma khí vung ra như một dải lụa, đạp bay một đám người, tiếp đó lại một thương. hất văng một võ giả Thiên Nhân Hợp Nhất của Vương gia, uy thế bất phàm.

Chủ nhân ma thương này chính là Triệu Thừa Binh.

Người này mặc dù lúc thường vô cùng trầm ổn, ít nói nhưng lúc này ra tay lại vô cùng kinh khủng. Thương pháp của hắn chính xác hung ác, uy lực không tệ.

“Muốn trốn? Lưu cái mạng lại trước đã!”

Theo Triệu Thừa Binh xuất thủ, hơn hai mươi người hắn dẫn theo lập tức đánh tới, bắt đầu truy sát những võ giả Vương gia kia.

Mặc dù số người của nhánh Ẩn Ma tới đây rất ít, chỉ có hơn hai mươi, nhưng đây đều là người nổi bật rong cùng cấp độ, dùng một địch nhiều cũng không tốn sức mấy. Hơn nữa có hai cao thủ Sở Hưu và Trịnh Thành Vĩnh, Vương gia lập tức bị bọn họ tàn sát

Có điều chính vì bọn họ ít người cho nên khiến vài người của Vương gia bỏ trốn thành công

Đợi sau khi thu thập xong chiến cuộc, Triệu Thừa Binh cầm ma thương trong tay đi tới, trầm giọng nói: “Đại nhân, những kẻ giết được đều đã giết, nhưng Vương gia vẫn còn một vài người bỏ trốn. Chúng ta có cần đuổi theo không?"

Sở Hưu tùy ý khoát tay một cái nói: "Không cần để ý tới bọn chúng, chờ một thời gian, lại ra tay với nhà kế tiếp. Nhớ kỹ, chỉ đem theo hơn hai mươi người là đủ”

"Triệu Thừa Binh miệng cung kính đáp ứng nhưng trong lòng nghỉ hoặc không hôi, không hiểu rốt cuộc Lâm Diệp này giở trò quỷ gì

Lần ra tay với Vương gia này, chỉ cần Lâm Diệp mang hết người đi, hẳn dám cam đoan Vương gia chắc chắn không còn ai sống sót.

Thế nhưng giờ thì tốt rồi, Vương gia có hơn mười người bỏ chạy, thậm chí vừa rồi Lâm Diệp xuất thủ có vẻ cũng không để ý, cứ như cố ý thả đám người này bỏ trốn.

Có điều Trịnh Thiên Đồ làm việc luôn cẩn thận, mặc dù thấy nghĩ hoặc nhưng không hỏi.

Không phải hắn tin tưởng Sở Hưu, có thể nói trước nay hẳn chưa từng tin tưởng Sở Hưu.

Chẳng qua vì người trước mắt do Ngụy Thư Nhai tiền bối lựa chọn, nên hẳn mới cung kính với Sở Hưu như vậy.

Hắn tin người mà Ngụy Thư Nhai tiền bối lựa chọn không phải kẻ ngu ngốc, không cố ý làm chuyện thả hố về rừng, nhố cỏ không trừ tận gốc như vậy.

Sở Hưu không chỉ động thủ với mình Vương gia ở Tây Sở mà còn ra tay với tất nhiều thế lực trên danh. sách.

Có điều điểm lạ là mỗi lăn Sở Hưu đều chỉ vận dụng hơn hai mươi người, cũng không xuất toàn lực. Chuyện này khiến cho mỗi lăn Sở Hưu động thủ đều có một bộ phận bỏ trốn thành công.

Do có nhiều người trốn thoát, tin tức nhánh Ấn Ma định báo thù cũng nhanh chóng lan truyền khắp Tây Sở, thậm chí khắp giang hồ.

Nghe tin này phần lớn mọi người đều ôm thái độ thờ ơ.

Mấy năm nay chuyện phá gia diệt môn diễn ra vô số, nhánh Ẩn Ma giết những người này còn không nhiều bằng những người chết mỗi ngày do chuyện báo thù trên giang hồ, không tính là chuyện lớn gì.

Hơn nữa trận chiến tiêu diệt liên minh Ma đạo Cửu Thiên Sơn mặc dù có không ít võ giả nhưng ba trăm năm qua đi, không mấy người còn lưu lại truyền thừa phân tán trên giang hồ. Cho dù trong danh sách của Sở Hưu có tới mười mấy thế lực lớn nhỏ, nhưng đặt lên cả giang hồ lại chẳng khác gì giọt nước trong biển cả.

Nhánh Ẩn Ma trước đó nhảy ra làm không ít chuyện, tỷ như Thần Binh Đại Hội lần trước, mũi mâu chỉ thắng vào Tàng Kiếm Sơn Trang một trong Ngũ Đại Kiếm Phái. Giờ đối phương chỉ tiêu diệt vài thế lực nhỏ cho hả giận, đối với cả giang hồ rộng lớn thật sự không tính là đại sự.

Hơn nữa Ngụy Thư Nhai nắm bắt rất chuẩn, chỉ ra tay với những thế lực nhỏ, không chọn xuất thủ với những đại phái, mặc dù cứ chọn kẻ địch yếu để đánh như vậy có vẻ khá hèn hạ nhưng lại rất an toàn.

Chuyện này những đại phái đều nghe được, có điều bọn họ không có hành động chân chính gì.

Dù sao chuyện này không thật sự liên quan tới lợi ích của mình, hơn nữa nhánh Ẩn Ma gây động tĩnh cũng không quá lớn, cho dù tông môn Chính đạo cực đoan như Đại Quang Minh Tự cũng không phản ứng nhanh được.

Lúc này trong một cứ điểm bí mật của nhánh Ẩn Ma tại Tây Sở, Triệu Thừa Binh mang theo hai mươi người đi chấp hành nhiệm vụ diệt môn, Sở Hưu lại an tâm tu luyện trong cứ điểm, thậm chí lần này y không tự mình ra tay.

Bởi vì lần này thực lực mục tiêu quá yếu, toàn bộ gia tộc chỉ có một võ giả Thiên Nhân Hợp Nhất, giao cho Triệu Thừa Binh là giải quyết được, nếu hắn đi vậy thật sự là tru diệt rồi.

Đến khi Triệu Thừa Binh mang người trở về, thấy bộ dáng nhàn nhã đó của Sở Hưu, hắn rốt cuộc không nhịn được hỏi: “Đại nhân, ngài bảo chúng ta làm vậy thì bao giờ mới dọn dẹp được hết người trên danh sách đây?

Giờ mỗi lần chúng ta diệt một gia tộc lại để lọt lưới phân nửa số người, tới cuối cùng e rằng chúng ta không dọn dẹp sạch sẽ các thế lực ở Tây Sở, các thế lực mục tiêu của chúng ta đều đã cảnh giác, chuẩn bị đối sách rồi.”

Sở Hưu nhíu mày nói: “Chuẩn bị đối sách? Ta không sợ bọn chúng chuẩn bị đối sách, chỉ sợ bọn chúng không chuẩn bị

Trên danh sách có mấy chục thế lực phân biệt ở Tây Sở, Bắc Yên, Đông Tê, cho dù chúng ta phát động toàn bộ mọi người, lại có thể dịch chuyển tức thời đi nữa cũng không cách nào diệt trừ nhiều người như vậy chỉ trong thời gian ngắn.

Cho nên kế hoạch của ta rất đơn giản, chính là để tất cả bọn chúng chuẩn bị. So với việc xử lý từng bước một, chẳng bằng để bọn chúng chủ động tập trung lại một chỗ. Như vậy mới thuận tiện cho chúng ta ra tay, tiện hốt gọn một mẻ, một lần vất vá mà nhãn nhã cả đời!"

"Triệu Thừa Binh thấy Sở Hưu có vẻ có kế hoạch, không khỏi hỏi tiếp: "Nhưng thưa đại nhân, những thế lực này phân tán khắp giang hồ, làm sao chúng nghe lời chúng ta được?”

Hồng Diệp Sơn Trang
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.