Chương trước
Chương sau
Thật ra Đào Công Vọng chết rất oan uổng.

Mặc dù thực lực hắn kém Sở Hưu tít tắp, có điều trên người hắn có không ít độc trùng quỷ dị. Những thứ này đều là thủ đoạn giữ mạng của hản, mặc dù không dám nói có thể đối phó với Sở Hưu nhưng chí ít cũng có thể giúp hẳn chống đỡ được vài hiệp dưới tay Sở Hưu.

Ngày trước Đào Công Vọng có thể chạy trốn từ tay Trương Thừa Trinh, chuyện này cũng đủ chứng minh thực lực của Đào Công Vọng.

Có điều Đào Công Vọng cũng không ngờ Sở Hưu lại động sát tâm với hẳn như vậy, cùng là người trong nhánh Ẩn Ma, lại còn ngay trước mặt mọi người, Sở Hưu động thủ cũng thôi, không ngờ còn dám trực tiếp giết chết hần.

Đào Công Vọng không tính tới điểm này, những người khác cũng không ngờ. Cho nên hẳn chết, chết rất oan, một loạt thủ đoạn chưa kịp dùng đã bị bóp chết.

Sở Hưu nhìn những võ giả Ma đạo xung quanh, có người phẫn nộ, có người không biết làm sao, còn có người ôm thái độ xem trò hay. Y thản nhiên nói: "Làm người không thể quên gốc, cho dù chúng ta là người trong Ma đạo nhưng cũng cần biết thế nào là đạo nghĩa, thế nào là ân tình.

Mấy năm nay chư vị được nhánh Ẩn Ma che chở, bảo vệ được thực lực và tín mạng. Giờ vừa vặn căn dùng tới lực lượng của các ngươi, các ngươi lại liên tục thoái thác như vậy, chẳng phải vong ân phụ nghĩa thì là gì?

Nhánh Ẩn Ma không căn rác rưới vô dụng, không cần hạng ngu ngốc vong ân phụ nghĩa. Các ngươi đã thấy kết cục của Đào Công Vọng rồi đấy, làm một tên ngu ngốc vong ân phụ nghĩa bị coi như rác rưởi xử lý, hay đi theo ta, báo thù cho liên minh Ma đạo Cửu. Thiên Sơn lúc trước. Tự các ngươi chọn.

Một số võ giả ở đây sắc mặt đã lộ vẻ phẫn nộ.

Có một số người xuất thân không khác lầm so với Đào Công Vọng, đều là nửa đường gia nhập nhánh Ẩn Ma. Những người này thật ra không có nhiều tình cảm với nhánh Ẩn Ma.

Sở Hưu dùng thủ đoạn kịch liệt như vậy giết chết Đào Công Vọng, uy hiếp bọn họ, đương nhiên khiến bọn họ thấy không thoải mái. Bọn họ không tin Lâm Diệp này thật sự giết sạch bọn họ.

Có điều tiếp đó Sở Hưu ngừng một chút rồi lại nói: “Đương nhiên không phải ta không cho các ngươi cơ hội. Chuyện báo thù vốn không ép buộc được, chỉ cần các ngươi không ngu ngốc như tên Đào Công Vọng kia, rõ ràng được nhánh Ẩn Ma che chở nhưng lại đứng đó nói năng linh tỉnh, dao động tỉnh thăn mọi người. Bây giờ muốn rời khỏi hay muốn đi đâu tùy các ngươi. Ta sẽ báo lại với Ngụy Thư Nhai tiền bối, từ nay về sau các ngươi không còn là người trong nhánh Ấn Ma nữa”

Lời này của Sở Hưu cũng giống lời mà Ngụy Thư Nhai nói với y lúc trước, nhìn như một lựa chọn nhưng thực tế ngươi không cách nào lựa chọn.

Trong đại diện, những người trước đó còn đầy căm phẫn lập tức yên tĩnh trở lại, cho dù có mấy người định hành động nhưng cuối cùng không ai lên tiếng, bọn họ cũng đành nhịn, không dám nói gì.

Đúng như Sở Hưu đã nói, cho dù trong Ma đạo cũng cực kỳ căm ghét đám tiểu nhân vong ân phụ nghĩa.

Hôm nay nếu bọn hẳn dám đi, trên người sẽ bị gán mác tiểu nhân vong ân phụ nghĩa, chân đứng hai thuyền.

Bản thân bọn hẳn đã không được võ lâm Chính đạo dung thứ rồi, lúc này mà rời khỏi nhánh Ẩn Ma, vậy chỉ có nước tới tìm nhánh Minh Ma nương tựa.

Nhưng chỉ cần hành động này của bọn họ bị truyền ra, cho dù nhánh Minh Ma cũng chẳng thu loại người này làm đệ tử.

Quan hệ giữa tông môn và đệ tử là hai chiều. Tông môn che chở và cho ngươi không gian trưởng thành, ngày sau cũng hy vọng ngươi có thể che chở cho tông môn và các đệ tử khác.

Giờ đám người bọn hẳn có hành động như vậy, những người khác sẽ nghĩ sao?

Huống hồ bọn hẳn cũng không nghĩ rằng cho dù mình thừa nhận bản thân vong ân phụ nghĩa, mình hèn nhát; nhánh Ẩn Ma sẽ buông tha cho bọn hẳn.

Với thực lực của bọn hẳn đã chứng kiến không ít bí mật của nhánh Ấn Ma, tỷ như khu vực bí mật này.

Lúc này bọn hẳn mà đi khỏi, liệu nhánh Ẩn Ma có yên tâm bọn hắn giữ được bí mật không? Giữ bí mật tốt nhất chỉ có người chết.

Nhìn mọi người xung quanh một chút, Sở Hưu thân nhiên nói: "Sao nào? Không ai muốn đi à? Lần sau nếu ai còn dám trái lệnh nữa thì đừng trách ta không cho các ngươi cơ hội.

Nói tới đó, ánh mắt Sở Hưu liếc sang Đào Công Vọng trên mặt đất, hiển nhiên đây chính là kết cục.

“Còn các ngươi cũng không cần cảm thấy bức bối gì. Các ngươi gia nhập nhánh Ẩn Ma, lại không trực tiếp tiến vào những tông môn lệ thuộc vào nhánh Ẩn Ma như Vô Tướng Ma Tông hay Xích Luyện Ma Tông mặc dù các ngươi tự do hơn nhưng cũng không nhận được đãi ngộ trong những tông môn kia.

Người như các ngươi, nơi này có rất nhiều. Chử 'Vô Ky tiền bối vừa đi ra cũng xuất thân giống các ngươi, cuối cùng lại trở thành tông sư võ đạo, thành cường giả trong nhánh Ấn Ma.

Nhưng các ngươi tự nghĩ lại đi, trong số các ngươi có mấy ai dám chắc đạt được trình độ của Chử tiền bối? Chử tiền bối có thể không dựa vào thứ gì, chỉ cần bản thân cũng đi được tới nước đó. Nhưng các ngươi lại không thể!

Lần này Ngụy tiền bối triệu tập các ngươi báo thủ cho liên minh Ma đạo Cửu Thiên Sơn chứ không phải bảo các ngươi đi chịu chết. Đây là một cơ hội thể bản thân. ai có thể ngoi lên, ai tiếp tục giậm chân tại Bên trên luôn có người nhìn đấy”

Nói tới đây cơn giận của đám người cũng tiêu tan phân nửa, còn lại thì đang suy nghĩ.

Đúng là bọn họ gia nhập nhánh Ẩn Ma một thời gian dài như vậy, mặc dù được che chở nhưng thực tế cũng ít người ngoi lên được.

Giờ đã có cơ hội, mặc dù có nguy hiểm nhất định nhưng cũng có thu hoạch, đặc biệt là có thế nhận được hảo cảm của Ngụy tiền bối.

Đúng lúc này, La Tam Thông đột nhiên mang theo Quỷ Đầu Trảm Thủ Đao của hẳn đi tới cười lớn nói “Miệng lưỡi nhà ngươi đúng là trơn tru, ta không nói lại ngươi, ta chỉ tin vào đoa trong tay mình!

Hai ta đánh vài chiêu, thẳng ta, bất kể ngươi là tiền bối hay hậu bối, ngươi chính là lão đại. Nếu ngươi thua ta cũng đi theo ngươi. Dù sao lúc trước khi lão tử bị đám con cháu thế gia kia truy sát, chính nhánh Ẩn Ma cứu ta. Ta không phải lão già dn vong ân phụ nghĩa kia”

Mặc dù vừa rồi Sở Hưu gần như chỉ dùng một chiêu đã giết chết Đảo Công Vọng, nhưng thực chất mọi người đều không nhìn ra thực lực chân chính của Sở Hưu.

Bởi vì Sở Hưu xuất thủ thật sự quá đột ngột, mặc dù là ra tay chính diện nhưng mọi người ở đây kể cả Đào Công Vọng cũng không ngờ Sở Hưu lại ngang nhiên động thủ trong tình huống hiện tại. Cho nên lúc đó có thể coi là Sở Hưu đánh lén, Đào Công Vọng thực chất chưa phát huy được một nửa thực lực đã bị giết chết.

Cho nên lăn này Đào Công Vọng chết rất oan, không riêng gì La Tam Thông, nhiều người khác cũng muốn xem xem thực lực chân chính của Lâm Diệp ra sao.

Mặc dù bọn họ đã đọc tư liệu trên Long Hổ Bảng, Lâm Diệp này quả thật rất mạnh, thậm chí có lực lượng cường đại giết chết được tông sư võ đạo. Nhưng dầu sao trăm nghe không bằng một thấy, bọn họ không tận mắt chứng kiến thì vẫn còn bán tín bán nghi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.