Theo lời của Quan Tư Vũ vừa ra khỏi miệng, bầu không khí trong phòng nghị sự bỗng trở nên quái dị.
An Lưu Niên lạnh lùng nói: “Quan Tư Vũ, vậy ngươi định để ai lưu lại trấn thủ, để ai đi?”
Quan Tư Vũ trầm giọng nói: “Để Phương Sát lưu lại trấn thủ, hẳn là nhị thủ lĩnh Tập Hình Ti, mọi người cũng phối hợp trong thời gian dài như vậy, địa vị thực lực đều đủ, vừa vặn phù hợp lưu lại trấn thủ ở Hình Đường.
Người đi thêm vào Sở Hưu. Lần này Tiểu Phàm Thiên mở ra, các đại phái chắc chắn chú trọng mang thêm đệ tử thế hệ trẻ tuổi tiến vào.
Sở Hưu hôm nay đứng hạng tư trên Long Hổ Bảng, nếu Tiểu Thiên Sư - Trương Thừa Trinh, Minh 'Vương - Tông Huyền, Kiếm Thủ - Phương Thất Thiếu đi, Sở Hưu lại không đi, vậy người trong giang hồ sẽ nghĩ sao về Quan Trung Hình Đường ta? Chẳng phải cho thấy Quan Trung Hình Đường ta không coi trọng đệ tử trẻ tuổi à?”
Nghe xong lời này, sắc mặt Phương Sát đã đen kịt.
Chỉ lo coi trọng đệ tử thế hệ trẻ, vậy người có thâm niên trong Quan Trung Hình Đường như mình lại không cần coi trọng?
Phương Sát bèn hừ lạnh nói: “Đường chủ, ta không phục!”
Hắn không phải An Lưu Niên có thể gọi thắng tên Quan Tư Vũ. Phương Sát mới bước vào tông sư võ đạo: không được bao năm, thực lực đương nhiên không bằng Quan Tư Vũ, cho nên không dám làm càn như vậy.
Phương Sát tức giận nói: “Tiểu Phàm Thiên ba mươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-luan-ma-chu/3493972/chuong-637.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.