Chương trước
Chương sau

Lúc này ánh mắt Mục Tử Y nhìn về phía Sở Hưu mang theo vẻ phức tạo, cảm xúc đó ngay chính nàng cũng không nói rõ được. Nàng chỉ cười với Sở Hưu rồi nói: “Thật không ngờ lại có ngày được gặp lại công tử."

Mục Tử Y nhận ra Sở Hưu, nhưng nàng rất thông minh không nói ra tên của Sở Hưu.

Hàn Khốc cùng Tống Tiếu cũng dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn Mục Tử Y. Bọn họ đã lâu lầm rồi không thấy Mục Tử Y cười, rốt cuộc quan hệ giữa Lâm Diệp và tiểu thư ra sao?

Mục Tử Y quay đầu lại nói với Hàn Khốc và Tống Tiếu: “Hàn thúc, Tống thức, vị công tử này thật sự là ân nhân của ta. Hai người có thể để ta ở riêng với công tử một lúc không? Nhiệm vụ lần này tạm thời bỏ qua”

Hàn Khốc cùng Tống Tiếu liếc mắt nhìn nhau, gật nhẹ đầu, trực tiếp quay người rời khỏi đạo quán, thậm chí trực tiếp đi tới ngoài đạo quán vài trăm trượng bảo hộ.

Sát thủ Thanh Long Hội sau khi nhận được nhiệm vụ nhất định phải hoàn thành, đây là nguyên tắc.

Chỉ có điều thứ như nguyên tắc cũng phải xem đặt lên người ai, nếu đặt trên người tiểu thư nguyên tắc cũng có thể bỏ qua.

Sở Hưu nhìn Mục Tử Y, lấy khăn che mặt xuống rồi nói: "Sao ngươi nhận ra ta?”

Từ âm thanh tới khí tức thói quen các thứ Sở Hưu đều đã thay đổi, gương mặt cũng được che phủ, ai có thể chắc chắn nhận ra mình như vậy?

Thế nhưng Mục Tử Y lại lập tức nhận ra thân phận chân chính của y, chuyện này khiến Sở Hưu lấy làm lạ.

Khóe miệng Mục Tử Y nhếch lên thành một nụ cười nói: "Nếu ta nói là cảm giác, Sở công tử có tin không?”

Sở Hưu dừng lại một chút nói: " Đương nhiên ta tin rồi. Cảm giác của nữ nhân có khi rất chuẩn.”

Mục Tử Y ngữ khí sâu xa nói: “Thật ra không phải chỉ là cảm giác. Một người khi ngụy trang thành người khác cho dù có thay đổi thân thể vẫn có những chỗ rất tương tự.

Ấn tượng của ta đối với Sở công tử rất sâu sắc, cho nên ta nhận ra được”

Sở Hưu nhíu mày nói: “Nếu ta nhớ không nhầm chúng ta mới chỉ thật sự gặp mặt có một lần”

Mục Tử Y chăm chú nhìn Sở Hưu nói: “Đúng là chỉ một lăn, nhưng Sở công tử là ân nhân của ta, vừa là ân nhân giúp ta báo thù diệt môn, vừa là người kéo ta ra khỏi tuyệt vọng. Cho nên ta sẽ không quên ngươi."

Sở Hưu hơi ngạc nhiên, y cười cười nói: “Con người ta vốn không phải hạng tốt lành gì, chuyện thi ân cầu báo không phải ta chưa từng làm.

Có điều làm người vẫn phải phúc hậu một chút. Lúc trước ta diệt Nhạc gia chẳng qua là vì nhiệm vụ. Ngươi cũng đã trả tiền thưởng xong, cho nên đó không tính là ân tình.

Vẽ phần những lời ta nói với ngươi, ngươi nghe lọt tai còn sống thì là tạo hóa của ngươi. Nếu ngươi nghĩ quẩn, chết đi. Vậy xin lỗi, ta không có tâm tư đi cứu người một lòng muốn chết”

Phần lớn thời điểm Sở Hưu làm việc chú trọng tới suất và lợi ích. Chính như y đã nói, không phải y chưa từng làm chuyện thi ân cầu báo. Truyện Nữ Phụ

Mặc dù hiện tại Sở Hưu không biết mấy năm gần đây rốt cuộc Mục Tử Y nhận Doanh Bạch Lộc cơ duyên ra sao, nhưng giờ hai trong Tứ Đại Huyết Sát của. Thanh Long Hội đều cung kính với nàng như vậy, một câu tiểu thư hai câu tiểu thư. Thậm chí bọn họ sẵn sàng vì một lời của Mục Tử Y mà từ bỏ nhiệm vụ của mình, rõ ràng thân phận của nàng rất bất phàm.

Nhưng chính vì vậy Sở Hưu mới càng không lừa gạt Mục Tử Y, khoa trương chuyện năm đó.

Đúng như lời y đã nói, làm người đôi khi phải phúc hậu đôi chút, nếu không tính toán tường tận có khi cuối cùng ngươi lại phát hiện người chịu thiệt thật ra là bản thân mình.

Cũng như Nhiếp Đông Lưu trong cốt truyện gốc, Lã Phụng Tiên đã là bạn tốt của hẳn nhưng Nhiếp Đông Lưu lại tự tay biến một vị hảo hữu cường giả trong tương lai thành kẻ địch xa lạ.

Quả nhiên nghe Sở Hưu nói vậy, ánh mắt Mục Tử Y thoáng hiện thần thái kỳ dị. Sở Hưu vẫn là Sở Hưu năm xưa, cho dù hiện giờ nằm trong nguy cơ, bị truy sát, Sở Hưu vẫn không hề thay đổi.

Mặc dù hiện nay Mục Tử Y đã không còn như ngày xưa, có điều trong mắt nàng Sở Hưu vẫn mang hình tượng cao lớn dễ dàng dùng kế công tâm diệt sạch Nhạc gia, giúp nàng báo đại thù diệt môn.

Nếu như giờ Sở Hưu chứng kiến quan hệ giữa nàng và Thanh Long Hội, lên tiếng thi ân cầu báo, bảo nàng làm gì đó. Mặc dù Mục Tử Y vẫn vì ân tình năm xưa đáp ứng, nhưng trong lòng sẽ khó tránh khỏi thất vọng.

Sở Hưu hỏi: “Ta lại rất hiếu kỳ vẽ ngươi. Những năm gần đây rốt cuộc ngươi làm gì? Sao lại gia nhập Thanh Long Hội, hơn nữa xem ra địa vị của ngươi còn không thấp.”

Thật ra Mục Tử Y không chỉ địa vị không thấp, thực lực bản thân nàng hiện tại cũng không thấp. Sở Hưu có thể cảm giác được hiện giờ Mục Tử Y đã có tu vi Ngũ Khí Triều Nguyên

Mặc dù so với Sở Hưu hiện tại, cảnh giới Ngũ Khí "Triều Nguyên không tính là gì, có điều dựa theo thực lực lúc trước của Mục Tử Y cùng tuổi tác hiện tại của nàng, điều này đã rất hiếm có.

Mục Tử Y nói khẽ: “Nhạc gia bị Sở công tử ngươi diệt môn, đại thù của ta được báo. Ta bèn một mình một đao xông xáo giang hồ. Một nữ nhân như ta muốn đặt chân trên giang hồ vậy phải làm việc hung ác hơn cả nam nhân.

Sau này ta tình cờ gặp được người của Thanh Long Hội. Do nguyên nhân từ Sở công tử, ta không có ác cảm với Thanh Long Hội, cũng muốn gia nhập Thanh Long Hội.

Có điều lúc đó Sở công tử đã trở mặt rời khỏi Thanh Long Hội, phân đà Thiên Tội cũng đổi một vị đà chủ mới, bèn bắt đầu thanh lý những người cũ trước đây trong phân đà Thiên Tội. Ta là người mới, biểu hiện lại xuất sắc, cho nên được đà chủ tân nhiệm tán thưởng, được ban thưởng tới tổng bộ Thanh Long Hội tiềm tu một thời gian, trong thời gian đó còn được cao thủ trong tổng bộ chỉ điểm.

Khi ở tổng bộ Thanh Long Hội, ta làm quen được với nhị long thủ Bán Thiên Toán - Đoan Mộc Thiên Sơn, còn bái hẳn làm nghĩa phụ, thoát ly khỏi phân đà. Tống thúc cùng Hàn thúc là nghĩa phụ tự mình bồi dưỡng, hai người rất trung thành với nghĩa phụ cho nên mới nghe theo lời ta, đồng thời gọi ta là tiểu thư.”

Nghe Mục Tử Y nói vậy Sở Hưu thật sự bất ngờ. Y thật sự không ngờ Mục Tử Y lại trở thành nghĩa nữ của Đoan Mộc Thiên Sơn.

Nhắc tới cái tên Bán Thiên Toán - Đoan Mộc Thiên Sơn, phần lớn người trong giang hồ đều rất lạ lẫm.

Một là vì đại long thủ của Thanh Long Hội, Yến Nguyệt Thanh Long - Bộ Thiên Nam thật sự quá chói mất, bắt mắt tới mức không giống như sát thủ. Còn Đoan Mộc Thiên Sơn lại cực kỳ ẩn nhãn kín tiếng, thậm chí kín tiếng tới mức rất hiếm khi lộ diện trước. mặt người ngoài. Chính vì vậy nên danh tiếng của hẳn trên giang hồ thậm chí còn không bằng mấy vị long thủ xếp hạng sau trong Thanh Long Hội.

Còn thực tế Đoan Mộc Thiên Sơn lại vô cùng quan trọng đối với Thanh Long Hội, thậm chí có thể nói tầm quan trọng của Đoan Mộc Thiên Sơn đối với Thanh Long Hội còn trên cả đại long thủ Bộ Thiên Nam. Qua nhiều năm như vậy nếu không có Đoan Mộc Thiên Sơn ổn định nội bộ Thanh Long Hội, với phương thức làm việc không khác gì người điên của Bộ Thiên Nam, e rằng Thanh Long Hội cho dù không bị hủy diệt trong tay Bộ Thiên Nam cũng sẽ chia năm xẻ bảy trong tay hắn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.