Hắn chỉ có một đứa con trai là Nhiếp Đông Lưu, Nhiếp Nhân Long cũng bỏ vô số tâm huyết vào Nhiếp. Đông Lưu.
Có thể nói Nhiếp Đông Lưu đã không phải chỉ là con hắn, mà là tương lai của cả Tụ Nghĩa Trang.
Giờ hắn bỏ công sức lớn như vậy mưu tính gây dựng căn cơ cho Tụ Nghĩa Trang là gì ai? Chẳng phải cũng vì Nhiếp Đông Lưu ư?
Giờ nếu Nhiếp Đông Lưu chết đi, hắn còn giữ lại làm gì? Chẳng lẽ giữ lại cho đám võ giả khác trong Tụ Nghĩa Trang hay sao? Tụ Nghĩa Trang chỉ có thể của họ Nhiếp!
Bạch Hàn Thiên nheo mắt nhìn Nhiếp Nhân Long, lạnh nhạt nói: “Nhiếp trang chủ, không vội. Hai ta còn chưa phân thắng bại cơ mà. Tranh đấu của tiểu bối thì cứ để bọn tiểu bối giải quyết thôi!”
Thực chất Bạch Hàn Thiên vui lòng chứng kiến Nhiếp Đông Lưu chết đi, nhất là khi thấy Bạch Vô Ky bại dưới tay Nhiếp Đông Lưu.
Trên giang hồ các đại môn phái thường không chỉ nhìn hiện tại, còn so đấu cả tương lai, là thắng bại của thế hệ sau.
Đời này ta không bằng ngươi, nhưng nếu thế hệ sau †a bồi dưỡng được một đệ tử xuất sắc, lúc đó mới là thời điểm quyết định thắng bại.
Thực lực và năng lực Bạch Vô Ky thật ra không kém, nhưng nếu so sánh với Nhiếp Đông Lưu lại thật sự không bằng.
Cho nên Bạch Hàn Thiên cũng lo lắng nếu sau này Bạch Vô Ky tiếp nhận Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành có thể đấu thắng được Nhiếp Đông Lưu hay không.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-luan-ma-chu/3382614/chuong-615.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.