Lã Phụng Tiên vẫn khá tin tưởng ánh mắt Sở Hưu. Nghe Sở Hưu nói vậy, Lã Phụng Tiên bèn gật đầu nói: “Nếu đã vậy, các ngươi theo ta đi. Có điều các ngươi phải sửa lại cách nói chuyện của mình trước đã. Ta nghe khó chịu lắm. Giờ các ngươi đã đoạt xá chắc cũng hiểu một số chuyện thời nay rồi chứ?”
Đám người Thủy Vô Tướng gật đầu nói: “Chúng ta... chúng ta biết.”
Lã Phụng Tiên gật nhẹ đầu, đột nhiên hỏi: “Đúng rồi, ngươi có thể chế tạo ngọc giản truyền công không?”
Thủy Vô Tướng ngạo nghễ nói: “Về mặt tu vi trận đạo, thuộc hạ không kém gì những đại sư trận pháp. trong Đạo môn. Đương nhiên biết làm thứ đơn giản như ngọc giản truyền công rồi. Có điều trước mắt không có vật liệu, không cách nào chế tạo.
Xin hỏi chủ công cần bảo tồn lâu dài hay sử dụng tạm thời? Nếu là sử dụng tạm thời, giờ thuộc hạ có thể làm một cái.”
Lã Phụng Tiên nói: “Sử dụng tạm thời thôi.”
Thủy Vô Tướng gật nhẹ đầu, hẳn trực tiếp hái mấy. quả dại ven đường xuống, ép hơi nước bên trong ra. Sau đó hắn lại lấy chân khí ngưng tụ lại, vẽ vài trận văn lên trên, không ngờ lại hóa thành một vật trông như kẹo dẻo.
“Chúa công, vật này chỉ có thể truyền công một lần. Chỉ cần công pháp trong đó có người đọc hoặc qua ba ngày, thứ này sẽ tiêu tán.”
Sắc mặt Thủy Vô Tướng hơi tái đi. Giờ hắn chỉ có cảnh giới Tiên Thiên, cho dù chỉ làm một món đồ nhỏ như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-luan-ma-chu/3378183/chuong-585.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.