Thấy Sở Hưu cùng Lã Phụng Tiên tranh đoạt thần binh Vô Song, hai mắt Doanh Bạch Lộc nheo lại, trầm giọng nói: “Là thần binh cửu chuyển Vô Song của Thượng Cổ Ma Thần - Lã Ôn Hầu? Đồ tốt!”
Nhan Phi Yên dừng lại một chút, muốn nói gì đó. Có điều Doanh Bạch Lộc lại đoạt trước lên tiếng: “Ngươi muốn nói Phương thiên họa kích vô dụng với ta, muốn ta tặng nó cho Lã Phụng Tiên?”
Nhan Phi Yên do dự một chút nhưng vẫn gật nhẹ đầu nói: “Ta chỉ đề nghị mà thôi. Nơi này chỉ có Lã Phụng Tiên thích hợp nhất với Vô Song. Huống hồ Sở Hưu cũng chẳng dễ chọc. Ở đây trong thế hệ trẻ tuổi chỉ ngươi và Phương Thất Thiếu có thể tranh phong với Sở Hưu.
Nhưng Phương Thất Thiếu giờ không có ở đây, hơn nữa hắn là người Kiếm Vương Thành, còn có quan hệ không tệ với Sở Hưu. Chắc hắn sẽ không tham gia tranh đoạt đâu. Giờ nếu ngươi đánh với Sở Hưu, long tranh hổ đấu sẽ chỉ là lưỡng bại câu thương, sẽ chỉ lợi cho những kẻ khác.”
Lã Phụng Tiên vừa cứu nàng, Nhan Phi Yên cũng muốn trả nợ ân tình cho Lã Phụng Tiên. Có điều nàng vừa cự tuyệt Doanh Bạch Lộc, lúc này ngược lại không tiện cầu khản Doanh Bạch Lộc đừng ra tay.
Doanh Bạch Lộc nhìn chiến trường, lắc đầu nói: “Nhan cô nương, quả thật ta luôn chung tình với cô nương. Cô nương muốn bất cứ thứ gì ta cũng có thể tìm cho cô nương.
Nhưng ta dù sao cũng là một nam tử. Cho dù lòng dạ rộng lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-luan-ma-chu/3378167/chuong-569.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.