Giang hồ hiểm ác, lòng người khó đoán.
Lần đầu tiên Phương Vân hiểu rõ ý nghĩa câu nói này.
Ngày xưa khi Phương Đại Thông còn sống, Chu Thiên Nhất này cực kỳ khúm núm với Phương Đại Thông, bộ dáng nguyện vì bang chủ xông pha khói lửa, cũng cực kỳ khách khí với vị thiếu bang chủ là hắn, thậm chí còn thường xuyên tặng đồ nịnh bợ.
Còn Trần Hổ là lão già ngoan cố mà phụ thân hắn chửi mắng luôn miệng.
Thế nhưng giờ mọi thứ đảo ngược, lão già không chịu chết mà phụ thân hắn chửi mảng lại dùng cả tính mạng cứu hẳn. Kẻ khúm núm với cha con hẳn là Chu Thiên Nhất lại đổi sắc mặt muốn giết hẳn, thay đổi này khiến Phương Vân không biết làm thế nào, chỉ cảm thấy hết sức bí ai.
Còn trong trận chiến Trần Hổ vẫn luôn bảo hộ Phương Vân sau lưng, sau khi kịch chiến chém giết vài người mới dẫn Phương Vân giết khỏi vòng vây.
Mặc dù cùng là Thiên Nhân Hợp Nhất, nhưng thực lực Chu Thiên Nhất chỉ rất bình thường, hẳn đột phá cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất cũng không quá lâu.
Còn Trần Hổ lại là trưởng lão Cự Linh Bang, bối phận cao hơn Chu Thiên Nhất một bậc, số lượng võ công tiếp xúc được cũng càng nhiều, thân thể cũng chưa tới mức khí huyết suy bại. Cho nên sau trận chiến, Chu Thiên Nhất bị Trần Hổ đả thương, khiến Trần Hổ mang người phá vòng vây.
Ôm lồng ngực đang bị khí huyết đang sôi trào do trúng đòn, Chu Thiên Nhất lạnh lùng nói: “Không ngờ thực lực lão già này lại mạnh như vậy!”
Ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-luan-ma-chu-ki-tai-giao-chu/3931137/chuong-846.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.