Không ai biết tôn chỉ của Thiên Môn là gì, cũng không ai biết Thiên Môn muốn gì. Dù sao bao năm như vậy Thiên Môn vẫn luôn rất mạnh, chưa bao giờ suy yếu.
Cho dù là Côn Luân Ma Giáo trong thời kỳ cường thịnh nhất cũng không thể đuối hẳn Thiên Môn ra khỏi Tây Côn Luân, độc bá dãy núi Côn Luân.
Phải biết mặc dù dãy núi Tây Côn Luân rất lớn, đừng nói chứa cả Côn Luân Ma Giáo cùng Thiên Môn, cho dù thêm mười mấy thế lực cũng được. Nhưng bên cạnh giường nằm sao có thể để người khác ngủ ngáy, với uy thế của Côn Luân Ma Giáo năm xưa cũng không cách nào độc bá dãy núi Côn Luân, vẫn phải nhìn Thiên Môn qua dãy núi. Từ điểm này cũng có thế thấy thực lực của Thiên Môn.
Nếu là La Thăn Quân trong Cửu Đại Thần Tướng của Thiên môn xuất thủ, vậy đối phương quả thật có thực lực giết chết Sở Cưỡng Ca, cũng có tư cách không sợ phiền phức. Hơn nữa cũng đúng là bọn họ không thể nhận ra võ thuật của võ giả Thiên Môn.
Nhưng Quan Tư Vũ nghĩ mãi vẫn không hiểu vì sao người của Thiên Môn lại giết chết Sở Cuồng Ca?
Quan Tư Vũ ngưng thần nhìn đan dược, lạnh lùng nói: “Thiên Môn rõ ràng không có giao tiếp gì với cuối cùng đại nhân, vì sao lại giết chết Sở Cuồng Ca đại nhân? Dương Công Độ, ngươi vội vàng muốn thoát thân, bịa chuyện cũng phải có giới hạn chứ?”
Sở Hưu lén lút khôi phục chân khí, thân hình cũng lặng lẽ lui lại phía sau.
Y cũng rất tò mò về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-luan-ma-chu-ki-tai-giao-chu/3931061/chuong-770.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.