Sau khi Đàm Uyên đại sư mở miệng, trận chiến giữa Sở Hưu và Tông Huyền đã không đánh tiếp được.
Dù sao Đàm Uyên đại sư cũng là người sắp chết, nếu Đại Quang Minh Tự vẫn cố bức ép hắn thu hồi lại công pháp đã truyền cho Sở Hưu, như vậy thật rất quá đáng.
Cho nên Minh Kỳ đành bịt mũi nói: “Tông Huyền, đừng đánh nữa, thu tay lại đi.”
Thế nhưng lúc này Tông Huyền lại không lập tức nghe lời Minh Kỳ ngừng tay lại, mà hai mắt bừng bừng phật quang, tới nửa ngày sau mới thôi.
Phương Thất Thiếu phía sau vuốt cằm, Sở Hưu bước vào cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất xong sức chiến đấu thật sự không yếu. Không ngờ ép được Tông Huyền đến mức phải chăm chú.
Có điều cũng rất rõ ràng, ván này thật ra vẫn là Sở Hưu thua.
Sau khi Tông Huyền thu tay lại, ánh sáng đại nhật xung quanh Sở Hưu tiêu tán, có điều sắc mặt y cũng tái nhợt.
Tạm thời Sở Hưu còn chưa thể tùy ý thi triển uy lực của Hoán Nhật Đại Pháp. Một khi khống chế không được uy lực của Hoán Nhật Đại Pháp, rất có thể sẽ tự hại người hại mình.
Ngược lại bên phía Tông Huyền chỉ vừa mới chăm chú, nếu Đàm Uyên đại sư không ra mặt, người thua cuối cùng vẫn là Sở Hưu.
Minh Kỳ sắc mặt khó coi chắp tay với Đàm Uyên đại sư nói: “Đàm Uyên đại sư, ngài là Thánh Tăng mà giới Phật tông chúng ta công nhận. Ngài muốn truyền công pháp cho ai, chuyện này đương nhiên chúng ta không xen vào.
Chỉ có điều tên Sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-luan-ma-chu-ki-tai-giao-chu/3930832/chuong-541.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.