Sở Hưu cũng phát hiện khi Mai Khinh Liên tới gặp mình có vẻ luôn thích mặc bộ váy đỏ rực như vậy, có vẻ kiều diễm lại không yêu mị, như vậy có ẩn ý gì hay sao? Sở Hưu chắp tay nói: “Tin tức của thánh nữ địa nhân thật linh mẫn, ta vừa về ngươi đã tới cửa rồi.” 
Mai Khinh Liên thản nhiên đi tới cái ghế bên cạnh Sở Hưu ngồi xuống dùng giọng nói lười biếng nói: “Ngươi không chủ động đến, vậy ta phải chủ động tới tìm ngươi thôi.: 
Sở Hưu cười khổ nói: “Ta cũng muốn chủ động đến gặp ngươi, có điều ta lại sợ gây hiểu lầm. Quan lão gia dẫu sao cũng là cấp trên của ta, cứ tới tìm phu nhân của hắn, e là ảnh hưởng không tốt.” 
Mai Khinh Liên duỗi ngón tay ngọc thon dài điểm nhẹ lên trán Sở Hưu, khinh thường nói: “Đừng tưởng ta không biết tính cách đám nam nhân các ngươi ra sao, phu nhân cấp trên có là cái gì? Cái gì mà đồ đệ với sự phụ, đồ đệ với sư nương, các ngươi chẳng phải thích mấy trò ấy nhất sao?” 
Sở Hưu nhún vai một cái nói: “Đáng tiếc ta không có sư phụ, càng không có sư nương.” 
Mai Khinh Liên cười lạnh nói: “Cũng may ngươi không có sư phụ, bằng không sư phụ ngươi sớm muộn gì cũng bị ngươi gạt chết.” 
Sở Hưu nhún vai không phản bác, theo lý mà nói y không có cơ hội gạt sư phụ nhưng y đã từng lừa người nhà. Ông bố hờ của y cũng có thể hiểu là bị y lừa chết. 
Trêu chọc Sở Hưu vài câu, Mai Khinh Liên nghiêm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-luan-ma-chu-ki-tai-giao-chu/3930734/chuong-443.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.