Thân phận trên giang hồ của ngươi không tệ, không ai đi nghi ngờ chưởng hình quan Quan Trung Hình Đường lại là truyền nhân Côn Luân Ma Giáo. Cho nên thân phận này nhất định phải che giấy, tránh cho bị người ta nhận ra, gây ra phiền toái không cần thiết.”
Sở Hưu gật nhẹ đầu, điểm này không cần Lục tiên sinh nói y cũng biết.
Thời đại này ngay người trong Chính đạo còn chẳng tin tưởng được, nói chỉ đám người Ma đạo âm tà tàn nhẫn.
Lục tiên sinh là người của Vô Tướng Ma Tông, cho. nên chỉ cần Sở Hưu bộc lộ thân phận truyền nhân Côn Luân Ma Giáo, Lục tiên sinh sẽ không hại y. Nhưng những tông môn khác chưa hẳn đã có quan hệ mật thiết với Côn Luân Ma Giáo như vậy, thậm chí còn có nhiều nhánh Minh Ma từng phản bội Côn Luân Ma Giáo, chuyện gì chúng cũng làm được.
Sở Hưu lấy ra tấm mặt nạ sắt đen bị y mài bỏ tiêu ký Thanh Long Hội, đeo lên mặt, dùng giọng khàn khàn trầm trầm nói: “Tại hạ tân nhân Ma đạo, Lâm Diệp, ra mắt Lục tiên sinh.”
Gương mặt Lục tiên sinh nở một nụ cười đùa cợt: “Mặt nạ thép đen của Thanh Long Hội? Đây là đồ tốt, có điều tốt nhất ngươi đừng dùng mấy môn võ công nổi bật kia, nếu không người hữu tâm chắc chắn sẽ suy tính ra thân phân của ngươi.”
Ra khỏi Kiếm Ly Các, Sở Hưu theo Lục tiên sinh đi thẳng tới Cốt Mộc Sơn Trang.
Cái gọi là Cốt Mộc Sơn Trang thật ra chỉ là một sơn trang đã hoang phế, tên đã rất kỳ quái nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-luan-ma-chu-ki-tai-giao-chu/3930681/chuong-390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.