Có điều sau đó đám người nhanh chóng phản ứng lại, có vẻ không đúng lắm.
Thông Thiên Võ Tông là tông môn thời thượng cổ, sau đại kiếp nạn thượng cổ, Thông Thiên Võ Tông đã bị hủy diệt. Còn Độc Cô Duy Ngã là giáo chủ Ma Giáo cả vạn năm sau. Sao đại sư bói toán của Thông Thiên Võ Tông lại bói toán thôi diễn về một người ở vạn năm sau được? Mạc Thiên Lâm chần chừ: “Tu luyện đạo bói toán lên tới đỉnh phong thật sự thôi diễn được chuyện vạn năm sau à?”
Lã Phụng Tiên ở bên cạnh nói: “Bói toán vốn là thôi diễn chuyện tương lai, cũng có người thôi diễn ra chút dấu vết của đại kiếp nạn thượng cổ. Bằng không sao các tông môn thượng cổ lại chế ra hộp báu để bảo toàn công pháp các thứ.
Có điều thời gian thôi diễn có lên tới vạn năm được không, điểm này chắc không ai biết. Nhưng vấn đề là vị đại sư bói toán này dùng tính mạng mình bói về một người cả vạn năm sau làm gì? Lúc đó Thông Thiên Võ Tông đã bị hủy diệt, còn nghĩa lý gì nữa?
Liệu có phải đại sư bói toán này thôi diễn về Ma Giáo thời thượng cổ không?
Ba mạch đạo phật ma được truyền thừa từ thượng cổ tới giờ, vạn nhất hắn thôi diễn Ma Chủ thời thượng cổ thì sao?”
Mạc Thiên Lâm lắc đầu nói: “Giờ vẫn có không ít điển tịch thời thượng cổ, nhưng thiếu thốn càng nhiều, trong đó không ghi chép gì liên quan tới Ma Giáo.
Có điều trong lịch sử, từ sau đại kiếp nạn thượng cổ, Ma Giáo vẫn luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-luan-ma-chu-ki-tai-giao-chu/3930658/chuong-367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.