Dịch và biên bởi Athox.Ngụy Cửu Đoan rất hài lòng với thái độ khuất phục này của Sở Hưu, hắn khống chế Quan Tây nhiều năm như vậy chỉ có một yêu cầu rất đơn giản đối với thuộc hạ: Nghe lời.Bất luận ngươi bất mãn cũng được, mắng chửi trong lòng cũng chẳng sao, chỉ cần ngươi nghe lời Ngụy Cửu Đoan đã hài lòng rồi.Lúc ra khỏi thư phòng, Dương Lăng còn chờ bên ngoài, Sở Hưu vọt thẳng qua người Dương Lăng hừ lạnh một tiếng rồi quay người rời đi.Theo Ngụy Cửu Đoan, thái độ đó của Sở Hưu mới là bình thường, chỉ có điều hắn không phát hiện sắc thái lạ trong mắt hai người.Ngụy Cửu Đoan vỗ vỗ vai Dương Lăng nói: “Dương Lăng, lần này đừng nói nghĩa phụ không đề bạt con đấy nhé, vì vị trí tuần sát sứ này của con mà ta phải đè cả công lao mà Sở Hưu nên được xuống.”Dương Lăng mỉm cười, cung kính chắp tay với Ngụy Cửu Đoan rồi nói: “Đa tạ nghĩa phụ! Xin nghĩa phụ yên tâm, sau này hài nhi chắc chắn sẽ xông pha khói lửa, tận trung tận hiếu vì nghĩa phụ!”Ngụy Cửu Đoan mỉm cười hài lòng, dẫn theo Dương Lăng ra cửa.Trong mật thất, sau khi Ngụy Cửu Đoan mang người đi khỏi, Sở Hưu phân phó cho bọn Quỷ Thủ Vương cùng Đỗ Quảng Trọng mình sẽ bế quan.Mảnh vỡ lệnh bài lấy được từ người Quỷ Vương Tông kia, Sở Hưu vẫn chưa biết là dùng làm gì.
Thứ này rất có thể liên quan tới Côn Luân Ma Giáo ngày trước cho nên Sở Hưu không định lấy ra cho người khác xem.Còn hai bộ công pháp kia lại khiến Sở Hưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-luan-ma-chu-ki-tai-giao-chu/3930493/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.