Đám người Sở Nguyên Thăng nhân cơ hội đào tẩu, đằng sau là bọn Âm Tương Tử tổn thất nặng nề, mặt mũi xám xịt.Trong đám Âm Tương Tử có kẻ bất mãn nói: “ Âm Tương Tử, rốt cuộc ngươi đang giở trò quỷ gì vậy? Ban đầu chính ngươi nói ngươi nắm chắc giế t chết được tên Sở Nguyên Thăng kia, kết quả giờ thì sao? Nếu để tên Sở Nguyên Thăng kia còn sống trở lại Quan Trung, lúc đó ai mà chống nổi lửa giận của Quan Trung Hình Đường?”Âm Tương Tử hừ lạnh nói: “Ai mà biết tên Sở Nguyên Thăng này ra ngoài một chuyến lại mang theo nhiều thủ đoạn như vậy, trước đó nếu các ngươi quả quyết hơn một chút, cùng tiến lên thì giờ Sở Nguyên Thăng có trốn thoát nổi không?Hơn nữa lần này các ngươi đều đã xuất thủ, vậy thì còn chần chờ cái gì nữa.
Quan Trung Hình Đường thì đã sao? Ra khỏi Quan Trung thì chẳng là cái rắm gì cả!Ma Uyên Lão Tổ đã nói rồi đấy, chỉ cần cầm đầu của Sở Nguyên Thăng tới hắn có thể bảo vệ chúng ta, đồng thời muốn công pháp có công pháp, muốn tài nguyên có tài nguyên!”Ma Uyên Lão Tổ mà Âm Tương Tử nói chính là một cường giả tán tu hung danh hiển hách trong giới Ma đạo ngày xưa, thời gian trước từng chịu thiệt trong tay Sở Cuồng Ca bị Sở Cuồng Ca cầm kiếm truy sát ba ngàn dặm, thiêu đốt gần nửa khí huyết trong cơ thể mới sống tạm được.Sở Hưu đứng trên tán cây âm thầm cười lạnh, võ giả Ma đạo tuổi thọ đều không dài, chính do họ rất hay gây chuyện,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-luan-ma-chu-ki-tai-giao-chu/3930435/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.