Sở Hưu đoán không sai.
Nhiếp Đông Lưu cuối cùng cũng không ra tay với y, hắn nhìn nhìn Sở Hưu thản nhiên nói: “Sở huynh, hai ta mặc dù vì hiểu lầm mà không thể trở thành bằng hữu, nhưng ta cũng không muốn ngươi rơi vào ma đạo.Trong giang hồ Bắc Yên, Tụ Nghĩa Trang chúng ta vẫn luôn tuân theo một nguyên tắc, đó chính là trừ gian diệt ác.
Sở huynh, ta hy vọng ngươi đừng quên câu này!”Ý tứ trong lời nói của Nhiếp Đông Lưu rất rõ ràng, trước mắt hắn sẽ không động tới Sở Hưu, nhưng nếu Sở Hưu có cớ gì rơi vào tay hắn, vậy Nhiếp Đông Lưu cũng chẳng để ý dùng lực lượng của Tụ Nghĩa Trang để trừ gian diệt ác.
Về phần hiện tại ư, vẫn là chờ bảo bối trong Lữ Dương Sơn xuất thế, chuyện này quan trọng hơn.Sau khi đánh một trận, Sở Hưu cùng Lã Phụng Tiên cũng được đứng quanh khe hở như ý nguyện, xem như vị trí tốt nhất, ít nhất cũng gần với vị trí của các võ giả đại phái.Đến hôm sau, khe hở mặc dù lớn hơn một chút nhưng mọi người không đợi được chí bảo xuất thế, ngược lại đợi được một kẻ không thể tưởng tượng nổi.Hơn mười võ giả tách đám người ra chạy l3n đỉnh núi, dẫn đầu là một công tử trẻ tuổi dung mạo anh tuấn, lúc nào cũng giữ vẻ ngạo mạn, hắn mặc một bộ áo gấm, khoác thêm áo lông chồn màu bạc, vẻ ngoài cực kỳ lộng lẫy.Hơn nữa những thủ hạ dưới trướng hắn cũng mặc quần áo dày, thân hình cao lớn, diện mạo thô kệch, vừa nhìn là biết không phải người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-luan-ma-chu-ki-tai-giao-chu/3930369/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.