Đội buôn của Sở Hưu tới Yến Quốc, thực chất chỉ là tới Thanh Nguyên Trấn, một thị trấn nhỏ nơi biên giới.
Trước đây Ngụy Quận là tiểu quốc giáp ranh với Yến Quốc, cho nên Thanh Nguyên Trấn trước đây cũng là khu vực hòa bình giữa hai nước, mãi tới lúc Yến Quốc hủy diệt Ngụy Quốc mới thành lập Thanh Nguyên Trấn tại đây, làm nơi giao dịch giữa Yến Quốc và Ngụy Quận.
Tại nơi này có thể mua được một số đặc sản của Yến Quốc, còn những đội buôn như của Sở Hưu cũng có thể trực tiếp bán hàng hóa của mình cho thương nhân Yến Quốc.
Chuyến này đội buôn của Sở Hưu đi lại cực kỳ thuận lợi, chỉ tốn mười ngày đã qua lại một lần.
Chuyện này ngược lại thay đổi cái nhìn của không ít người đối với y, vị nhị công tử này dường như không còn rác rưởi vô dụng như lúc trước, đặc biệt là người trong đội buôn, ai nấy cực kỳ tôn kính Sở Hưu.
Lúc này trong một gian phòng luyện công hậu viện Sở gia, một lão quản gia mái tóc hoa râm đang bẩm báo chuyện của Sở Hưu lên Sở Tông Quang.
Lão quản gia này họ trần, mặc dù là quản gia của Sở gia nhưng ngày thường cực kỳ kín tiếng, chỉ phụ trách hầu hạ Sở Tông Quang, mặc dù trong tay không có thực quyền gì nhưng là một trong những người già đời nhất ở Sở gia.
Đừng nhìn Sở Tông Quang ngày ngày bế quán, tựa như không quan tâm tới sự vụ gia tộc, nhưng thông qua Trần quản gia, mọi chuyện lớn bé gì trong Sở gia đều không thoát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-luan-ma-chu-ki-tai-giao-chu/3930308/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.