Bây giờ Chu Hạn Văn đang mở cửa xe mà gào thét.
Giọng nói của hắn đương nhiên rót vào tai từng người trong đám đông Một đám người lần lượt quay đầu nhìn về chỗ hản.
Lý Hàng nhìn Cam Hưng Bá, lạnh lùng hỏi: “Có người muốn quăng tôi xuống biển cho cá ăn, phải làm sao?”
Cam Hưng Bá đột nhiên nhếch mép, trên mặt nở ra nụ cười xấu xa: “Hê hê!”
Cái gọi là gần mực thì đen, gần đèn thì sáng.
Trước đây Cam Hưng Bá là người lầm lầm lì lì chỉ biết làm việc.
Hắn trước giờ không vòng vo, muốn gì làm nấy.
Cũng giống như đi đường, nếu gặp phải rào cản, hẳn sẽ trực tiếp dùng nắm đấm phá vỡ bức tường.
Nhưng bây giờ thì khác, sau khi đi theo Lý Hàng, không những thực lực của hắn được nâng cao rất nhiều, ngay cả đầu óc cũng được mở mang.
Cam Hưng Bá vỗ tay nói, quát lên với đám người trước mắt: "Bây giờ ai qua đó, đánh gãy chân tay thằng nhãi kia, khiêng cái xe quăng xuống biển.”
"Tối nay, ông đây mời, mỗi người năm mười đồng hải sản lề đường!”
Bá chủ thế giới ngầm của Thượng Hải mời ăn?
Đừng nói là năm mươi đồng hải sản lề đường cho dù là năm đồng ăn kiến đề đường họ cũng sẽ đi!
Trong chốc lát đám lưu manh côn đồ điều mạng này lập tức quay người*Tên nào cũng mặt đỏ tía tai xông về phía chiếc xe chở Chu Hạn Văn.
Chu Hạn Văn giật mình, vội vã hét lên với tài xế: "Lái xe! Mau Lái xe!”
Tài xế đạp mạnh chân, ga, kết quả chiếc xe lại không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-loc-yakuza/1744555/chuong-465.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.