Chương trước
Chương sau
Cánh phụ nữ lại lần lượt che mắt lại.
Kinh tởm, bẩn thỉu.
Xấu xa không nhìn nổi.
“Tắt đi! Tát đi! Tắt đoạn video đi cho tôi a a aI”
Chu Du Trinh đã phát điên.
Cô màn micro. „w-. .ư}Ÿ†G HS Hiệp.
Chu Hồng vội vã xông đến cạnh nhân viên, gào lên với họ.
Nhưng dù nhân viên thao tác thế nào cũng không cách nào tắt được đoạn phim kia đi.
Tiếp đó, đoạn phim vừa bẩn thỉu vừa khó coi đó đột nhiên biến mất, thay vào đó là một cảnh tượng khác.
Trong khung cảnh đó, Chu Hồng và Chu Du Trinh đang ở trong văn phòng bàn bạc xem làm thế nào để bôi nhọ Cố Ngôn Hy.
Giọng nói của hai người rõ mồn một rót vào tai từng người tại hội trường.
Khung cảnh lại thay đổi một lần nữa.
Chu Hồng chỉ tiền mua chuộc hai nhân viên truyền thông, để họ bôi nhọ Cố Ngôn Hy, biên soạn một số tin tức bẩn thỉu khó coi bên lề.
Đồng thời, hắn cũng chỉ tiền thuê một đội quân công.
kích Cố Ngôn Hy trên mạng.
Tất cả mọi thứ đều được mô tả rõ ràng trong đoạn video.
Và những tin tức này cũng được phát trực tiếp cho quần chúng cả nước nhìn rõ ràng minh bạch.
Khoảnh khắc này, trên mạng lại tiếp tục bùng nổ.
Các fans cứng của Cố Ngôn Hy lập tức lên tiếng.
Thú vị là những âm thanh này lại được phát qua loa của phòng hội nghị.
Khiến mỗi người có mặt tại đó đều có thể nghe được.
“Trời ạ, tai của tôi sắp bị điếc mất rồi!”
“Người đàn bà này cũng không biết xấu hổ quá rồi đấy!”
“Tôi lấy micro đặt ở mông thả bom cũng còn dễ nghe hơn cô tai”
“Mọi người đồng loạt phong sát Chu Du Trinh, đuổi người phụ nữ xấu xa này ra khỏi showbiz.”
“Loại phụ nữ bẩn thỉu như thế này mà vẫn còn mặt mũi nói mình dòng máu cao quý, tôi mà là cô ta thì đã đâm đầu vào tường rồi.”
“Ây da, cái gì mà đệ nhất gia tộc phương nam, hóa ra người của đệ nhất gia tộc đều dơ bẩn, xấu xí, ghê tởm như vậy.
Chu Du Trinh tức sùi bọt mép, lập tức gào lên: “Lũ chó.
chúng mày lại dám nói bổn tiểu thư như vậy!”
“Chúng mày ra đây! Chúng mày ra đây! Xem bổn tiểu thư có lột đám da chó của chúng mày ra không”
“Loại phù thủy già mặt chỉnh sửa mười mấy lần, có bản lĩnh thì đến đây, bây giờ ông đang ở nhà đợi mày này, mày đến đi!”
“Mụ phù thủy già mau đến đây, da tao đã ngứa đến mức.
không chịu nổi rồi đây!”
“Loại phụ nữ xấu như vậy đừng nên ra ngoài dọa chết người ra, cho dù không dọa được người, dọa trẻ em, dọa chó dọa mèo thì cũng không tốt đâu nhé.”
Chu Du Trinh tức giận vô cùng, vừa la hét vừa nhảy dựng lên.
Vĩ cô ta đi giày cao gót nên trong lúc nhảy lên, chân phải cô ta đột nhiên treo xuống.
Tiếp đó, cơ thể cô ta nhanh chóng mất thăng bằng, đổ ập sang bên cạnh.
Lúc này, Chu Du Trinh theo bản năng giơ tay ra túm lấy bất cứ vật gì có thể túm được ở bên cạnh.
Tay cô ta theo phản xạ có điều kiện túm lấy sợi dây kéo.
của một quả bóng màu trên đỉnh đầu.
Quả bóng nhanh chóng mở ra!
Lập tức, một đống màu vàng lấp lánh bên trong trút xuống!
Thối!
Thối đến buồn nôn!
Mùi hôi thối nồng nặc vô cùng lập tức bao trùm lấy khắp hội trường.
Chu Du Trinh trượt chân ngã xuống đất.
Vì vừa đúng vị trí, nên khi ngã xuống, cô ta kêu lên một tiếng đau đớn.
Khoảnh khắc cô ta mở miệng ra, vừa vặn một cục màu vàng to bằng nắm đấm rơi thẳng vào trong miệng cô ta.
“UaI”
“UaI”
Đúng lúc này, Lý Hàng lặng lẽ xuất hiện trong một góc bên cạnh.
Anh tiện tay nhặt một hạt hướng dương trên bàn tiệc bên cạnh.
Nhẹ nhàng búng ra.
“VèoI”
Hạt hướng dương bắn một cách chuẩn xác lên cổ Chu Du Trinh bằng tốc độ mà mắt thường không thể phân biệt được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.