Chương trước
Chương sau
“Không ngờ lại chạy đến bước đường cùng này, xem ra Tôn gia thật sự đã tàn hơi rồi!”
Đám người này như sài lang hổ báo, khí thế hung hãn nhe nanh giơ vuốt.
Kẻ dẫn đầu nhìn chằm chảm lên người Tôn Thượng Hương.
Váy của Tôn Thượng Hương rách nát thảm hại, đôi chân.
‘thoïdài ngọc ngà,eàng mảnh maftrắng nõn dưới ánh đèn.
Dù đã có áo khoác của Lý Hàng che bớt.
Nhưng dáng người kiều diễm ấy vẫn khiến người ta thèm nhỏ dãi.
Gã đàn ông vừa đi vừa cười: “Chỗ này tốt đấy!”
“Lão đại có lời, cho mấy anh em chúng ta chăm sóc Tam.
tiểu thư ở trên sân thượng này.”
ô ba, lát nữa cô cứ tha hồ kêu gào, kêu càng to càng tốt”
“Ôn ào”
Một trận gió lạnh rít qua.
Chỉ nghe một tiếng “bốp”.
‘Gã đàn ông mặt mũi dâm dê dương dương tự đắc bị Lý Hàng tát lệch mặt.
Chiếc răng dính máu văng xuống đất!
Kinh hoàng!
Không những cao thủ của hai nhà họ Châu Lục, ngay cả Tôn Thượng Hương và Tôn Trung Mưu cũng bị cái tát này của Lý Hàng làm kinh hãi!
Lúc trước khi Lý Hàng và Tôn Bá Đang đối chiến, bởi vì anh ra tay thật sự quá nhanh.
Tôn Thượng Hương và Tôn Trung Mưu chưa kịp phản ứng thì Tôn Bá Đang đã bị thương rồi.
Còn bây giờ, Lý Hàng dùng cách đơn giản nhất.
Một bạt tai, chỉ một bạt tai.
Đệ nhất cao thủ của Châu gia lại bị đánh như một đứa trẻ ba tuổi!
“Con mẹ mày muốn chết à!”
Gã đàn ông gầm lên!
Hắn tung nắm đấm vào mặt Lý Hàng.
Không có tiếng va chạm.
Bởi vì năm ngón tay của Lý Hàng như ma quỷ nắm chặt cổ tay gã đàn ông.
“Rắc: Văn nhẹ một cái.
Gấy rồi!
Tay phải Lý Hàng nhanh chóng vươn ra siết chặt cổ đối phương.
“Rác!”
Đệ nhất cao thủ của Châu gia vừa nãy còn kêu gào không ngừng.
Nay đã chết!
Động tác của Lý Hàng như mây bay nước chảy, nhanh gọn dứt khoát.
Giống như dễ dàng bẻ gãy một cành cây khô.
Lý Hàng quay người đi ra cửa.
“Tôi hơi buồn ngủ, về phòng nghỉ đây”
“Hưng Bá, Tiểu Thất.”
“Cói”
Cam Hưng Bá và Vương Tiểu Thất đồng thanh trả lời.
“Đám rác rưởi còn lại giao cho hai người xử lý.”
Mãi cho đến giờ phút này, các cao thủ của hai nhà Châu Lục mới phát hiện, trong hai người đàn ông đứng nướng bên cạnh họ, có một người là mãnh hổ Phú Châu – Cam Hưng Bát Tối nay họ tấn công Tôn gia, mới bắt đầu đã nhận được †in tức, mãnh hổ Phú Châu – Cam Hưng Bá đã bị người khác thu phục.
Và người trước mắt này chính là người đã thu phục Cam Hưng Bát Chạy!
Đây chính là phản ứng đầu tiên xẹt qua đầu họ.
Hai người vội vàng xông ra cửa.
Đúng lúc này, một ánh đao lạnh lẽo lóe lên trong bóng tối!
“Phập!”
“Phập!”
Vô cùng nhanh gọn dứt khoát cắt ngang bóng tối, đồng thời cũng cắt đứt cổ hai người đàn ông!
Máu bắn tung tóe!
Trong màn mưa máu, Vương Tiểu Thất một tay cầm đao đứng ở cửa sân thượng, nhíu mày cười lạnh.
“Các vị đã đến rồi thì đừng vội đi chứ”
Vừa dứt lời, Cam Hưng Bá bỏ tọt chiếc cánh gà vừa nướng xong vào miệng, nhai “răng rắc” cả xương lẫn da!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.