Chương trước
Chương sau
Vừa xuống máy bay, phía trước đột nhiên có hai ba chiếc xe phóng như bay tới.
Mười mấy người từ trên xe bước xuống.
Khí thế hừng hực. ` í thế hừng LẠ Zx ì Sát khí đằng đằng.
“Mày là Lý Hàng?!
Lữ Mãnh cầm tấm ảnh Lý Hàng trong tay, cười lạnh lẽo.
“Sao chỉ có hai người đến nộp mạng vậy, những người khác đâu hết rồi?!
Lữ Mãnh nhìn xung quanh, phát hiện không có người khác, mặt tràn đầy thất vọng.
“Cứ tưởng sẽ đông người, tao lại còn cố tình lái một chiếc xe chở xác đến đây, xem ra không dùng đến rồi.!
Lúc này Lý Hàng lạnh lùng nhả ra mấy chữ: “Dùng đến đấy!
“Chở mười mấy đứa chúng mày là đủ.!
Lữ Mãnh trừng mắt giận dữ, khí thế bùng phát!
“Mày muốn chết à!!
Quát lên một tiếng.
Lữ Mãnh lao lên như tên bản, quyền kình trong tay như gió như lửa, thiêu đốt mãnh liệt!
“Bịch!!
Một phát là trúng!
Lữ Mãnh cười khinh bỉ.
Theo hắn, loại người đến từ thành phố nhỏ bé như Lý Hàng, hôm nay đến Phú Châu để nộp mạng!
Trên đường đến hắn đã vô cùng khinh thường.
Những chuyện vặt như thế này hoàn toàn không cần người có địa vị như hắn phải đích thân ra tay.
Tùy tiện cử mấy đàn em đến là có thể làm xong.
Nhưng nếu đã là mệnh lệnh của mợ cả thì hắn không thể không đến.
Nhưng Lữ Mãnh nhanh chóng nhận ra không có tiếng gãy xương vang lên.
Theo lý mà nói, nắm đấm này của hắn mà tung ra thì người đàn ông trước mắt này chắc chắn phải vỡ vụn hết xương ức, phun máu kêu la thảm thiết mới đúng.
Thế nhưng Lý Hàng lại đứng vững vàng tại đó như không có chuyện gì hết.
“Mày tên Lữ Mãnh?!
“Là mày đả thương Triệu Tứ?!
Vẻ mặt Lý Hàng thản nhiên hỏi liên tiếp hai câu.
“Tao không biết Triệu Tứ là thằng oắt con nào.!
“Nhưng mày đã thành công trong việc kích thích ý chí chiến đấu của tao rồi đấy!!
“Oắt con, hôm nay mày chết chắc rồi, tao sẽ từ từ hành hạ mày đến chết!!
Lữ Mãnh nhảy lùi lại vài bước.
Hắn lại hét lên một tiếng dữ dội.
Thân thể di chuyển, hai nắm đấm như mưa xối xả trút về phía Lý Hàng!
“Chết đi!!
“Chết đi!!
“Bịch!!
“Bịch!!
“Bịch!!
Sóng khí dồn dập, sát khí ngập tràn tứ phía!
Nhưng đòn tấn công như vũ bão kia lại không có tác dụng với Lý Hàng, ngay cả tóc của Lý Hàng cũng không thổi bay được.
Khi Lữ Mãnh phát hiện ngay cả cọng lông của Lý Hàng hắn cũng không động vào được.
Hắn kinh ngạc tột độ!
Vội vã thu tay về.
Nhưng đã muộn rồi.
Tay Lý Hàng đột nhiên vươn ra, lần lượt túm lấy hai cổ tay của Lữ Mãnh.
Lữ Mãnh hoảng hốt.
“Mày muốn làm cái gì? Mày muốn làm cái gì?” Hắn gào.
lên liên tiếp.
Hắn cố hết sức liều mạng giãy giụa.
Nhưng tay của Lý Hàng như gọng kìm kẹp chặt cổ tay Lữ Mãnh!
Ngay sau đó, Lý Hàng làm một động tác.
Giống như bẻ ngô vậy.
Chỉ nghe một tiếng “Rắc!”.
Tay phải của Lữ Mãnh đã bị Lý Hàng bẻ gãy gọn gàng rồi giật xuống!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.