Chương trước
Chương sau
“Cô ấy là người như thế nào tôi biết rất rõ”
“Cô ấy nhất định không phải người có thể tùy tiện đánh người”
“Tôi muốn biết rốt cuộc vừa rồi trên lầu xảy ra chuyện gì khiến cô ấy phải đánh anh”
“Hừ! Gì chứ, không lẽ cô cho rằng là do tôi ra tay trước?”
“Chỉ cần tôi gọi một cuộc điện thoại thì loại phụ nữ nào.
mà không có, tôi lại có hứng thú với một người phụ nữ quê mùa như vậy sao?”
Trương Hiểu Bình vội đáp: “Chị Mộc Tình, anh ta muốn giở trò lưu manh với em, anh ta còn kêu vệ sĩ đè em xuống bàn!”
Trương Hiểu Bình đã sợ đến mức chảy cả nước mắt, cô co người lại trốn sau lưng Hứa Mộc Tình.
“Con đàn bà chết tiệt, dám vu oan cho ông! Cô dám hủy hoại thanh danh của tôi! Theo tôi lên lầu!”
Nói xong, Lương Hàn Thần lập tức hành động, anh ta vồ về phía Trương Hiểu Bình phía sau Hứa Mộc Tình.
Đúng lúc này, Hứa Mộc Tình nhanh chóng ra tay.
Cô đưa tay trái về phía trước, nắm lấy cánh tay Lương Hàn Thần.
Ngay lập tức, khuỷu tay phải của cô áp vào ngực Lương Hàn Thần, sau đó hất qua vail “Bốp!”
Lương Hàn Thần nặng nề ngã xuống đất.
Hứa Mộc Tình từ cao nhìn xuống Lương Hàn Thần, vẻ mặt lạnh lùng: “Anh Lương, anh phải nhớ rằng đây là Ninh Châu.”
“Anh ở nơi khác làm gì thì tôi không quan tâm”
“Nhưng ở Ninh Châu không một ai có quyền gì cả!”
“Nếu anh tiếp tục làm vậy thì đừng trách tôi không khách sáo!”
Lạnh lùng!
Ngầu!
Mấy ngày nay, Hứa Mộc Tình bị Hứa Hạo Nhiên lây nhiễm, cô ở trong phòng cũng học Lý Hàng một ít kỹ thuật tự vệ cơ bản.
Trước đây, những chiêu trò mà Trần Quả dạy cho cô không thực tế lắm.
Xét cho cùng, thực lực của Hứa Mộc Tình kém xa so với Trần Quả.
Còn những gì Lý Hàng dạy đều là những kỹ năng thuần túy.
Nó không đòi hỏi nhiều thực lực.
Hứa Mộc Tình rất dễ dàng liền có thể vận dụng linh hoạt.
Tuy nhiên, đây là lần đầu tiên cô sử dụng nó trên người người khác.
Không ngờ hiệu quả thực không tồi.
Lúc này Hứa Mộc Tình trong mắt Cố Ngôn Hy có mùi vị của một nữ chính!
Tuy nhiên, Cố Ngôn Hy rất nhanh đã phản ứng lại.
Cô vội vàng kéo Hứa Mộc Tình sang một bên: “Anh ta là con nhà họ Lương, chúng ta không nên đắc tội, trước tiên hãy xin lỗi anh ta đi đã”
“Không cần”
“Chồng tôi nói ở Ninh Châu mọi người đều bình đẳng, không ai được phép dùng thân phận của mình để áp bức người khác!”
“Người nên xin lỗi là anh ta”
Từng chữ của Hứa Mộc Tình lanh lảnh rơi vào tai mỗi một người có mặt ở đây.
“Lũ đàn bà chết tiệt, dám đánh tao!”
Lương Hàn Thần tức đến phát điên.
Anh ta nhìn Hứa Mộc Tình với ánh mát như dã thú.
“Giám đốc một tập đoàn nhỏ như cô mà lại dám ra tay với tôi”
“Hôm nay, ông đây phải dạy cho cô cách làm người!”
“Đem cả hai lại đây cho tao, đem lên lầu để ông đây dạy dõi”
Cố Ngôn Hy nhanh chóng dang tay chặn trước mặt Lương Hàn Thần.
Cô biết thế lực phía sau Lương Hàn Thần mạnh như thế nào, tuy trong lòng cũng rất sợ nhưng cô không chút do dự đứng lên.
Bởi vì Hứa Mộc Tình là bạn của cô.
Cô nhất định phải bảo vệ Hứa Mộc Tình!
“Cậu Lương, Mộc Tình là bạn tốt của tôi, cậu nể mặt T8Ì 5c) “Bốp!” Lương Hàn Thần trừng mắt mạnh mẽ tát Cố Ngôn Hy một bạt tai.
“Nể mặt cô? Cô là cái thá gì chứ?”
“Cô chẳng qua chỉ là một ca sĩ nhỏ bé do công ty tôi bồi dưỡng, thật sự coi mình là nhân vật lớn gì chứ!”
“Hôm nay cô cũng lên lầu hầu hạ ông đây!”
Ngay khi những vệ sĩ này hung hãn lao lên, Trần Quả vốn luôn ngồi trên ghế lái liền bước xuống.
“Khụ, khụ”
Trần Quả siết chặt nắm đấm, đột nhiên hóa thành một cơn gió, lao thẳng về phía những vệ sĩ này!
“Bốp!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.